Trang trong tổng số 12 trang (112 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

hoanggiapton

Gởi bạn yêu thơ Puskin demmuadong
Bài thơ mà bạn đang tìm như sau:
Mặt trời đang mọc ở đàng Tây
Nhân loại sống trên trái đất này
Hốt hoảng ngỡ ngàng rồi tự hỏi
Thức dậy hay là ngủ tiếp đây?
Bài viết giai thoại về Puskin đã đăng trên báo Khăn Quàng đỏ khoảng 1979 -80 gì đó của Bùi Tường Vi. Tác giả hiện đang là Tổng Biên Tập Báo Khám Phá - 79 Trương Định Q.1
Bạn có thể liên lạc thử tìm thêm thông tin.
HGT
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hoanggiapton

Tập thơ tình của A. Puskin, đại thi hào Nga được xuất bản khoảng đầu những năm 60 do nhà thơ Xuân Diệu và nhiều nhà thơ khác cùng dịch. Tôi có dịch và sửa lại vài bài theo các bản Nga, Anh, Việt... Nay do đã quá lâu rồi nên không nhớ rõ bản dịch đã tham khảo. Bản dịch sửa này không ngờ có bạn  thích và lưu giữ nên còn đến ngày nay, tôi xin mạn phép các dịch giả trước và đăng ở TV. Tôi đã gởi ở chủ đề “Cùng vui dịch thơ”, song tôi nghĩ chắc ở chủ đề Thơ Puskin thì thích hợp hơn.

CHIẾC KHĂN SAN ĐEN
A. Puskin

Lòng quặn xé dường như điên, như dại
Mỗi lần tôi thấy lại chiếc khăn san

Thưở trẻ trung yêu say đắm nồng nàn,
Thời phiêu lãng - một cô nàng Hy lạp!
Cũng thắm thiết, tình tôi nàng đền đáp.
Thế rồi tôi gặp phải kiếp nạn này
Bè bạn gần xa đang họp mặt một ngày
Tên Do thái ở đâu mò lẻn đến
- Ngài cùng bạn ở đây vui chè chén!
Nó rỉ tai: - Con Hy lạp phản ngài..
Tôi thưởng tiền rồi tống hắn đi ngay
Và cho gọi tên người nhà tâm phúc.
Trên mình ngựa lao trong cơn ruổi giục
Ngậm thương đau mà nén ở trong tâm
Và run lên đôi mắt bỗng tối sầm
Khi thoáng thấy bóng nhà quân phản bội!
Chốn phòng riêng một mình tôi lẻn vội,
Thằng Acmen con bé, cái hôn say..
Máu trào sôi, hận trút kiếm ra tay
Quân khốn kiếp cái hôn còn chưa dứt!
Giẫm lên xác kẻ đầu lìa cổ đứt
Tái mặt đi lặng lẽ đứng nhìn nàng
Nhớ lời van, và máu lại chảy tràn
Cô gái chết và tình yêu rũ chết
Tháo khăn san, trên mái nàng buộc tết
Giận phừng phừng, kiếm máu lấy khăn lau
Bóng chiều mờ lặng lẽ đã chìm sâu
Sai đầy tớ, Đunai đem xác bỏ

Hôn mắt đẹp không còn từ ngày đó
Hết hân hoan mong những tối xum vầy!

Lòng quặn xé dường như điên như dại
Mỗi lần tôi thấy lại chiếc khăn san!
                Hoàng Giáp Tôn dịch lại.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Xin gửi vào đây bản dịch của Thuý Toàn. Bạn có thể tham khảo trên Thi Viện:

CHIẾC KHĂN SAN MÀU ĐEN
Tác giả: A. Pushkin
Người dịch: Thuý Toàn


Lòng đau xé, tưởng như điên như dại
Mỗi lần tôi nhìn lại chiếc khăn san

Ngày tôi còn trai trẻ sống lang thang
Yêu nồng thắm một cô nàng Hy Lạp

Cô gái đẹp cũng yêu tôi thắm thiết
Nhưng không lâu tôi gặp vận rủi ro...

Một lần kia họp bè bạn gần xa
Tên Do Thái ở đâu cũng mò đến

"Ngài cũng bạn ở đây vui chè chén
(Nó rỉ tai) con Hy Lạp phản rồi!"

Tôi thưởng tiền rồi tống hắn đi ngay
Và cho gọi tên người nhà tin cẩn

Trên mình ngựa chúng tôi lao phóng thẳng
Nỗi thương đau thầm nén lặng trong lòng

Tôi run lên, đôi mắt bỗng tối sầm...
Khi thoáng thấy bóng nhà quân phản phúc

Chốn phòng riêng một mình tôi lẻn bước...
Thằng Acmen ôm con bé đang hôn

Lòng sôi lên, loảng xoảng vút đường gươm...
Quân khốn kiếp... chiếc hôn còn chưa dứt...

Tôi di chân lên xác không đầu tóc
Tái mặt đi lặng lẽ đứng nhìn nàng

Nhớ lời van và... máu lại chảy tràn...
Cô gái chết và ái tình rũ chết!

Tháo chiếc khăn của nàng trên mái tóc
Tôi hằm hằm lau máu đẫm trên gươm

Khi bóng chiều mờ mịt nặng nề buông
Sai đầy tớ ra Đanai vứt xác

Từ ngày đó không còn hôn mắt đẹp
Không còn chờ những buổi tối hân hoan

Lòng đau xé, tưởng như điên như dại
Mỗi lần tôi nhìn lại chiếc khăn san
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Cá nhân tôi thấy bản dịch của Thuý Toàn rất chuẩn, cả về câu chữ lẫn hồn vía của bài thơ.
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hoanggiapton

Cám ơn Hoa Xuyên Tuyết nhiều ! Bạn có bản tiếng Nga hoặc bản tiếng Anh không? Tôi đồng ý với bạn, Thuý Toàn là một dịch giả lớn, lại nghe nói ông học và nghiên cứu văn học tại Nga nhiều năm. Song thời đó bọn trẻ chúng tôi do rất thích bài thơ của Puskin nên vẫn cứ động viên nhau dịch lại cho vần thơ trơn tru hơn! Tuổi trẻ và cách thưởng thích riêng mà, miễn nó đừng làm bẩn Puskin vì dịch bậy hay sai mà thôi! Tôi chắc bây giờ vẫn có một số bạn trẻ cũng làm như vậy. Tự do và vẫn giữ được khuôn phép! Cám ơn bạn nhiều!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongha83

***

Пред испанкой благородной
Двое рыцарей стоят.
Оба смело и свободно
В очи прямо ей глядят.
Блещут оба красотою,
Оба сердцем горячи,
Оба мощною рукою
Оперлися на мечи.
Жизни им она дороже
И, как слава, им мила;
Но один ей мил — кого же
Дева сердцем избрала?
«Кто, реши, любим тобою?» —
Оба деве говорят
И с надеждой молодою
В очи прямо ей глядят.

1830


***

Trước cô nàng hiền thục
Là hai tráng sĩ trẻ trung
Cả hai tự tin kiêu hãnh
Đăm đắm nhìn cặp mắt nhung
Cả hai ngời lên vẻ đẹp
Cả hai rực lửa trong tim
Cả hai đặt tay săn chắc
Lên chuôi giá lạnh thanh gươm
Họ quý nàng hơn mạng sống
Như vinh quang họ hằng yêu
Nhưng cô nàng chỉ có một
Biết tim cô chọn chàng nào?
Hãy nói, yêu ai, cô gái?
Cả hai cùng giục vội vàng
Và cùng hi vọng ngập tràn
Họ nhìn thẳng vào mắt đẹp.

1830

Tạ Phương dịch

Một bài thơ khá hay và lời dịch có hồn

hongha83
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongha83

ТУЧА

Последняя туча рассеянной бури!
Одна ты несешься по ясной лазури,
Одна ты наводишь унылую тень,
Одна ты печалишь ликующий день.

Ты небо недавно кругом облегала,
И молния грозно тебя обвивала;
И ты издавала таинственный гром
И алчную землю поила дождем.

Довольно, сокройся! Пора миновалась,
Земля освежилась, и буря промчалась,
И ветер, лаская листочки древес,
Тебя с успокоенных гонит небес.

1835

Đám mây đen

Đám mây rớt của bão giông tản mạn
Một mình ngươi vun vút trên thanh không
Một mình ngươi giăng bóng đen ảm đạm
Một mình ngươi làm ủ dột ngày hồng

Vừa mới đó ngươi bao trùm tứ phía
Quanh mình ngươi quấn quít những chớp lòe
Và ngươi thét tiếng sấm rung kỳ lạ
Và ngươi mưa sũng mặt đất khát khô

Thôi đủ rồi, cuốn đi! Thôi đã hết
Mặt đất bừng tươi, giông tố đã qua
Và ngọn gió vờn lộc non lá biếc
Đuổi nhà ngươi khỏi trời đất lặng tờ

1835

Thuý Toàn dịch

hongha83
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongha83

* * *

   ...Вновь я посетил
Тот уголок земли, где я провел
Изгнанником два года незаметных.
Уж десять лет ушло с тех пор — и много
Переменилось в жизни для меня,
И сам, покорный общему закону,
Переменился я — но здесь опять
Минувшее меня объемлет живо,
И, кажется, вечор еще бродил
Я в этих рощах.
      Вот опальный домик,
Где жил я с бедной нянею моей.
Уже старушки нет — уж за стеною
Не слышу я шагов ее тяжелых,
Ни кропотливого ее дозора.

Вот холм лесистый, над которым часто
Я сиживал недвижим — и глядел
На озеро, воспоминая с грустью
Иные берега, иные волны...
Меж нив златых и пажитей зеленых
Оно, синея, стелется широко;
Через его неведомые воды
Плывет рыбак и тянет за собой
Убогий невод. По брегам отлогим
Рассеяны деревни — там за ними
Скривилась мельница, насилу крылья
Ворочая при ветре...
      На границе
Владений дедовских, на месте том,
Где в гору подымается дорога,
Изрытая дождями, три сосны
Стоят — одна поодаль, две другие
Друг к дружке близко, — здесь, когда их мимо
Я проезжал верхом при свете лунном,
Знакомым шумом шорох их вершин
Меня приветствовал. По той дороге
Теперь поехал я и пред собою
Увидел их опять. Они всё те же,
Все тот же их, знакомый уху шорох —
Но около корней их устарелых
(Где некогда все было пусто, голо)
Теперь младая роща разрослась,
Зеленая семья; кусты теснятся
Под сенью их как дети. А вдали
Стоит один угрюмый их товарищ,
Как старый холостяк, и вкруг него
По-прежнему все пусто.
      Здравствуй, племя
Младое, незнакомое! не я
Увижу твой могучий поздний возраст,
Когда перерастешь моих знакомцев
И старую главу их заслонишь
От глаз прохожего. Но пусть мой внук
Услышит ваш приветный шум, когда,
С приятельской беседы возвращаясь,
Веселых и приятных мыслей полон,
Пройдет он мимо вас во мраке ночи
И обо мне вспомянет.

1835

        ***

  ...Tôi lại về thăm
Mảnh đất ấy đã hai năm qua thoáng
Tôi đã sống đời tù đày giam cấm
Mười năm rồi từ ấy đã trôi qua
Đối với tôi đời thay đổi gớm ghê
Và chính tôi theo luật chung cũng đổi
Nhưng dĩ vãng nơi đây còn bổi hổi
Cả hồn tôi vang dội tiếng ngày xưa
Tưởng chừng như đâu vừa mới chiều qua
Giữa rừng thưa mình tôi còn thơ thẩn
Này đây là ngôi nhà giam cấm
Tôi đã sống qua cùng nhũ mẫu mến thương
Người khuất rồi không còn nữa phòng bên
Tiếng chân người gieo nặng
Không còn nữa sự chăm lo đằm thắm
Đây đồi cây thuở ấy toi thường ra
Ngồi lặng nhìn hồ nước và tưởng mơ
Về bờ xa về những cồn sóng khác
Giữa lúa vàng và cỏ xanh bát ngát
Hồ mênh mông nước biếc một màu xanh
Chiếc thuyền chài lặng lẽ khua giầm
Kéo theo tấm lưới gai cũ rách
Qua mặt nước âm thầm bí mật
Dọc thoe bờ thoai thoải những làng thôn
Sau thôn làng cối xay gió nghiêng nghiêng
Cơn gió thoảng cánh quay đi uể oải
Nơi con đường dẫn dần lên đỉnh núi
Trên biên cương trại ấp của cha ông
Gội gió mưa sừng sững ba cỗi tùng
Một cỗi đứng chơ vơ hai cỗi nọ
Gần bên nhau đứng song song một chỗ
Ở nơi đây những buổi sáng trăng suông
Lỏng dây cương tôi ruổi ngựa trên đường
Ngọn tùng ấy cất tiếng reo chào đón
Chúng vẫn đây vẫn tiếng reo âu yếm
Nhưng dưới chân của chúng đã cỗi già
(Thuở ngày xưa trống trải chẳng có chi)
Nay đã mọc rừng non xanh mơn mởn
Bầy trẻ nhỏ như một nhà đầm ấm
Dưới bóng trùm của chúng đứng chen vui
Còn đằng kia đứng đơn độc ngậm ngùi
Bạn của chúng như một chàng ế vợ
Và quanh đó vẫn như xưa trống trải
Chào các ngươi thế hệ trẻ chưa quen
Ta không được thấy buổi mai sung sức
Bọn các ngươi một ngày lớn vọt
Vượt qua đầu những bạn cũ quen ta
Che khuất đi những đỉnh ngọn cây già
Không cho khách lại qua trông thấy
Nhưng cháu ta lòng tràn đầy sảng khoái
Từ cuộc vui nhà bạn có về qua
Hãy cho nó được nghe trong đêm tối
Tiếng các người được niềm nở reo ca
Và qua đây nó sẽ nhớ tới ta

1835

Thuý Toàn dịch

hongha83
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongha83

* * *

От меня вечор Леила
Равнодушно уходила.
Я сказал: «Постой, куда?»
А она мне возразила:
«Голова твоя седа».
Я насмешнице нескромной
Отвечал: «Всему пopa!
То, что было мускус темный,
Стало нынче камфора».
Но Леила неудачным
Посмеялася речам
И сказала: «Знаешь сам:
Сладок мускус новобрачным,
Камфора годна гробам».

1836


    ***

Leila bỏ tôi đi
Dửng dưng vào chiều tối
Tôi hỏi: "Sao em vội?"
Em đáp mặt tỉnh bơ:
"Đầu anh bạc rồi đấy"
Tôi đây cũng chẳng vừa:
"Ai có thời người nấy
Thứ xạ hương tối đen
Nay hoá thành long não"
Em nghe lời nói tôi
Rồi cười vang và bảo:
"Hẳn anh đã biết rồi
Xạ hương ai mới cưới
Long não người chết thôi"

1836

Lê Đức Thụ dịch
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hoanggiapton

Cám ơn hongha83. Bạn đã cung cấp các bản chính và bản dịch rất hay!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 12 trang (112 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] ... ›Trang sau »Trang cuối