Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [60] [61] [62] [63] [64] [65] [66] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Xuân Vũ

CHUYỆN XƯA CŨ
      Gửi hương hồn anh Viên

Đấy là cuối buổi chiều
của một ngày đầu năm năm ba*
Cô gái nhỏ nhà bên ấy đã trốn bố mẹ
          để tìm gặp gấp người bạn trai hàng xóm.
Cô vội vã báo cái tim thật lớn:
Ngay ngày mai cô phải đi xa...
Cả gia đình cô sẽ đi xa lắm, chắc khó có ngày trở lại**.

Nghe tiếng quát gọi trong nhà,
Cô bàng hoàng, hớt hải
  ấn vội vào tay người bạn trai
                 hai lọ nước hoa...

Đã lẻn được vào trong, cô bé lại hé cửa ló mặt ra
mà ánh mắt trông cứ buồn rười rượi...
Lòng người bạn cũng bừng lên dữ dội
Nhưng chỉ cảm nhận được rằng
     cũng buồn lắm - rất buồn thôi !

Thế rồi cũng chỉ ít ngày sau
              mẹ con người bạn trai ấy
                            vội trở về quê cũ xa xôi
Vì tình quê quán đã cuốn bà mẹ hiền
trở về với làng xóm cũ, với mồ mả ông bà ông vải...
Mà nhiều năm tháng sống ở thị thành xa ngái
đã thấy không yên một bề...

Và những tháng ngày bươn trải nhọc nhằn
                   để kiêm sống ở chốn thôn quê
như đã khỏa lấp được ,
làm nhật nhòa câu chuyện của cái thời bé dại.

Nhưng cũng chỉ chừng ba năm sau đó
Đất Hà Nội lại gọi người bạn trai kia trở lại.
Dẫu không còn ở đúng con phố xưa
             nhưng anh vẫn qua lại ngày ngày.
Những lá nhội già đã rụng dưới gốc cây
cứ xào xạc
như chúng đang kể cho nhau nghe về câu chuyện cũ...

Trước nhiều năm - ngày Miền Nam được giải phóng
Hẳn cô gái nhỏ xưa cũng đã trở thành thiếu nữ
Và cái mầm tình bạn thơ ngây trong cô chắc đã nhạt nhòa.
Nhưng với người không ra đi thì...hai lọ nước hoa
( dẫu chỉ còn trong kí ức )
cũng chẳng thể nào hết thơm hương được.

Rồi lại cũng có một chiều
Bên đầu ngõ thân quen thuở trước
           bỗng có một bà già sang trọng xuất hiện
tần ngần thăm hỏi những người xưa...
Trời bỗng nổi mây giông rồi ào ạt những hàng mưa.
Chợt cũng lại có một ông già chống gậy bước đến
với dáng vẻ rất bần thần như đang suy ngẫm:
Không biết chỉ có lòng mình
          hay còn có cả lòng ai trện đời tê tái ?!

* Vào quãng thời gian của câu chuyện này, trong cái ngõ con, cô gái bé nhỏ kia mới chỉ chừng sáu bảy tuổi còn người bạn trai của cô cũng chỉ mới mười tuổi. Còn ở cái tầm rộng lớn hơn thì chiến sự đang diễn ra trên cái xứ Điện Biên Phủ xa xôi không suôn sẻ như nước Pháp mơ tưởng. Người Pháp đã phải tính đến bước lùi, cho máy bay bà già bay rất thấp và rất chậm trên khắp thành phố với hệ thống loa cực mạnh rêu rao tin dọa nạt rằng " Người Mĩ có thể sẽ ném bom nguyên tử xuống Miền Bắc Vệt Nam, đồng bào nên đi tản gấp vào Miền Nam! " Cha mẹ cô gái nhỏ vốn làm đại lí cho một hãng nước hoa của Pháp và là gia đình đầu tiên trong phố lẹ làng bỏ chạy...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

BÊN MẠN THUYỀN

Buồm căng, thuyền lướt như bay
Lênh đênh nhớ mãi những ngày xa xôi.
Mạn thuyền - đẹp quá em tôi
Câu thơ còn đấy, bồi hồi chi em ?

           Hà Nội, tháng 11 / 2009
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

CON SÁO SANG SÔNG

Con sáo qua sông có hồi còn liệng lại
Nầng sang ngang, đi mãi, chẳng trở về.
Gió nổi triền sông
dạt cả những bờ tre, ngọn cỏ ven đê
Thổi bay các dấu tích
        để nhạt nhòa bao chuyện cũ.

                 Hà Nội, tháng 4 / 2010
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

BÊN DÒNG SÔNG VẮNG*

Núi thẹn thùng che mặt,
Màn sương giăng trắng bờ.
Nước giữa dòng trong vắt
Như lai láng hồn thơ.

Có dáng bao tiên nữ
Đang tắm trong sương mờ,
Tiếng cười vang lảnh lót
Như nửa thực nửa mơ.

       Hà Nội, tháng 5 / 2010

* Nhớ Sông Bôi Chi Nê Hòa Bình gần 50 năm về trước.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

BỒI HỒI 4
(Qua và nay)

Rồi tháng ngày
cũng nhiều lúc thấy ấm áp, thân thương
Trí lại nhấm nháp những tháng năm dày ki niệm.
Những hòa quyện, những yêu say không phải hiếm
Để hôm nay đầy ắp những bồi hồi.

                Hà Nội, tháng 5 / 2010
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

SẮC ĐÀO

Có mấy cô gái
Má thắm sắc đào,
Gió bay tà áo,
Dạ nào nôn nao...

        Hà Nội,
        tháng 5 / 2010
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

BỒI HỒI 5
(KĐ 0610)

Hoa gì trắng vậy
Xao xuyến lòng tôi ?
Hương nào thơm thế,
Ngát trong bồi hồi ?

        Hà Nội,
        tháng 6 / 2010
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

HẢI BÌNH VÀ KÍ ỨC

Xưa đã có ngày anh vui bước sang sông
Để đến với làng quê tràn đầy sóng gió
Để cũng chỉ một lần ấy, không còn cơ may về nữa
Để đến hôm nay chợt nhớ, bỗng bồi hồi.

Miền quê nhỏ xinh nay đã hết hẻo lánh rồi
Đang hòa nhập vào một đại công trường dầu khí.
Bàn chân nhỏ nay ngoặt bước theo nẻo đường nào nhỉ
Mái tóc lưng chừng giờ còn ngát hương say ?

                  Hà Nội, tháng 12 / 2010
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

Phần 7 - CÓ CÁNH CỬA ẤY

A - CHỮ TÂM VÀ CỬA THIỀN

NAMÔ SAO TRẢ ĐƯỢC NỢ ĐỜI

Vào chùa
thấy vô số người đang chắp tay
thật thành kính
và miệng lẩm nhẩm:
" Namô Adiđà Phật! "...

Ra khỏi cửa chùa,
Rồi hãy xem:
Có nhiều trong số chính những bàn tay thành kính ấy
Lại khua khoắng nhoăn nhoắt trong túi mọi người.

Lại trở lại chùa,
Có nhiều kẻ
chỉ rải ra ít đồng tiền lẻ
mà muốn mua cả Đất Trời.
Trong chùa họ vẫn lẩm nhẩm đọc:
" Namô Adiđà Phật! "

Dưới mái chùa
đang diễn ra điều kì diệu thật:
Chỉ việc đọc " Na mô..."
mà có thể trả được nợ đời.

              Tây Hồ Hà Nội,
              tháng 11 / 2001
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

HẠNH PHÚC TỰ DƯNG
      Hạnh phúc không thích mỉm cười
      với những kẻ chỉ biết ngồi chờ,
      Sung khó rơi trúng miệng
      kẻ chỉ biết nằm dài dưới gốc.
                           ( 2004 )

Đâu có hạnh phúc tự dưng,
Chỉ có những thành quả do mình vun đắp.
Chẳng kiếm tìm dễ gì mà gặp,
Không đổ mồ hôi hay vắt óc
mà cũng lụa cũng nhung chỉ có trong mơ.
Hạnh phúc đâu dễ mỉm cười
         với những ai chỉ biết ngồi chờ,
Sung khó rơi trúng miệng
    kẻ chỉ biết nằm dài dưới gốc.
Đời vẫn cười chê những kẻ
       không có công mà cứ xin hưởng lộc,
Thiên hạ cũng thường trách mắng
        những kẻ không chịu góp sức
                 mà cứ đòi công.

Này ba cái thứ viển vông
              xin đừng mơ hão!
Hãy nghe đời dạy bảo:
Cần biết " Tu ngay tại gia..."
Gắng khổ luyện từ nhà,
Cứ có công trồng cây mới mong ngày hái quả.

                  Tây Hồ Hà Nội
                  Thủ Dầu Một Bình Dương
                  tháng 6 / 2004
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [60] [61] [62] [63] [64] [65] [66] ... ›Trang sau »Trang cuối