Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [59] [60] [61] [62] [63] [64] [65] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Xuân Vũ

BỒI HỒI 3
(KĐ 0406)

Đã rằng phải cố quên luôn,
Mà sao vẫn đấy - cánh buồm mông mênh ?
Làm gì còn nước - lênh đênh,
Nào đâu có sóng bồng  bềnh nữa đây ?
Màn hình reo rắc men say,
Trớ trêu những để lúc này bồng bênh...

              Hà Nội, tháng 4 / 2006
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

MEN SAY TỪ ĐÂU ĐẾN

Có những bông hoa trắng tinh
( không sặc sỡ )
mà vẫn bắt được trái tim ta run rảy,
Có những cành lá vẫn còn xanh non đấy
mà cũng đã ép dạ ta bồi hồi,
Có những giọt nắng
  chỉ là lơ đãng rơi trên ngực áo thôi
mà cũng làm ta xao xuyến,
Có muôn hạt mưa rơi
           chưa kịp thấm ướt áo
mà đã khiến cho ta mềm lòng...

Không !
Không phải vì ta quá đỗi chờ mong,
Cũng chẳng phải vì lá hoa kia giỏi mời chào
mà ta đã say mềm...
Men say ấy đến từ đâu vậy ?

                  Đầm Long, Hà Tây
                  tháng 9 / 2006
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

CON THUYỀN ĐÃ ĐI XA

Thế là thuyền đã đi rồi,
Bâng khuâng cho gió, bồi hồi cho mưa.
Triền sông trải rộng gió lùa,
Có bao cánh bướm nhởn nhơ khoe màu.
Mây thưa lờ lũng trời cao,
Huong nào theo gió ngọt ngào đồng quê.
Dòng sông vẫn chảy say mê,
Thuyền kia chẳng biết đã về nơi đâu.

            Hà Nội, tháng 11 / 2006
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

MƯA RƠI
    Cố người bảo rằng em đã yêu tôi
    Mà thật vô tâm - không hay gi cả !
                         (1967)

Rồi cũng có ngày em đến nơi tôi,
Bao chuyện buồn vui suốt chiều dốc cả.
Tôi nghe hết những gì em vội vã
Mà gắng kìm lòng dẫu vẫn cứ bâng khuâng...

Mua lác đác rơi, bóng tối lan dần,
Em buồn bã ra về trong lặng lẽ...
Nhiêu năm tháng vẫn bồi hồi mãi thế,
Nhìn trời đêm như lại thấy mưa rơi...
Dẫu cái chuyện ngày xưa chắc phải tạnh lâu rồi ...

                  Hà Nội, tháng 4 / 2007
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

CÓ MỘT CHIỀU MUA LẠNH
     Thân tặng anh VK

Ấy là một chiều mưa rơi,
Ấy là một ngày giá lạnh...
Em đã đến nơi tôi - tươi tắn, dịu dàng
Như Mật Trời bỗng bừng lên, biển trải rộng mênh mang...

Từ mái tóc em như ứa trào hương ngát,
Từ đôi mắt long lanh như có những đợt sóng xô dào dạt...
Mà tôi bỗng thấy mềm lòng - vừa ấm áp, vừa say.
Tôi cũng thấy con tim mình như muốn hát
Theo dáng ngọt ngào đang xao động, ngất ngây...

Tôi tưởng tôi như một thanh sắt đa tình
Bên khối nam châm đang tràn đầy nhựa sống.
Tôi bỗng thấy lòng bồi hồi, xúc động
Thật khó gồng lên làm chủ bản thân.
Như Mặt Trời bỗng đội mây lên, sương che phủ tan dần...
Ngọn lửa vừa bùng lên trong tim tôi kịp dằn lòng nén lại.
Tình yêu của em tôi quyết nâng niu trong lòng mình mãi mãi,
Nhưng đường phía trước còn gập ghềnh,
Tôi không thể đáp lại được tình kia.

Tôi cũng rất yêu, con tim đang thổn thức trăm bề,
Mưa vẫn cứ rơi và trời vẫn lạnh...
Tôi vất vả nén lòng mình không để lòng còn sóng sánh,
Không để mắc lỗi lầm sẽ làm tổn thương em.

                   Hà Nội, tháng 4 / 2007
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

EM ƠI, EM CÓ HIỂU
      Thân tặng anh VK

Em đã yêu anh, nhưng anh chẳng dám đáp tình em,
Đường phía trước còn muôn vàn trắc trở.
Tình thực trong trái tim mình anh cũng thương cũng nhớ,
Nhưng điều ấy anh chỉ giữ kín cho riêng mình...

Trước em, anh vẫn giả tảng - làm thinh
Không nói chữ "yêu", không lời hò hẹn.
Với em, anh vẫn chỉ là một người bạn,
Dù là bạn rất thân, dù hay ở rất gần...

Càng yêu em, anh càng ý thức được rằng
Càng không thể làm khổ em...
Trước mắt anh, đường còn dài, lối còn nhiều chông gai
Anh không thể bắt em cùng gánh chịu.
Anh ước mong rồi có ngày em sẽ hiểu
Hiểu lòng anh và sẽ thứ lỗi cho anh.

            Hà Nội, tháng 10 / 2007
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

CÓ MỘT ĐÊM XA XƯA ẤY

Sương núi trào qua, trời sập cửa sang đêm
Em nắm tay tôi và như không muốn nhả.
Đêm trở lạnh, vẫn sặc mùi cây lá,
Rừng bao la cũng ấp ủ mộng mơ.
Trong lòng này dẫu đang dậy lắm hồn thơ
Còn xoắn xuýt hồn của khe của suối...

Tôi không lạm dụng sương đêm, không lợi dụng núi rừng
Dẫu hơi thở vẫn nồng nàn và ánh mắt cứ rưng rưng
Dù chẳng nói nhưng trong lòng kia đang bốc lửa.
.........................................
Cái đêm như thế không bao giờ thấy nữa.

              Kì Sơn Hòa Bình,
              tháng 4 / 1968 và tháng 4 / 2008
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

VẪN CHẲNG NHẠT NHÒA

Người có hẹn gì đâu,
Ta cũng có chờ gì đâu...
Vậy mà vẫn thương nhau,
Vậy mà vẫn nhớ nhau.

Nắng vẫn chan, mưa vẫn trải...
Tháng ngày vẫn đùn đẩy nhau xa xa mãi...
Cái duyên kì ngộ vẫn cứ đậm đà.

Kỉ niệm thì đã xa,
Núi sông cũng cách trở...
Cái chuyện xưa  dang dở
Song le vẫn chẳng nhạt nhòa.

        Hà Nội, tháng 5 / 2008
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

HAI MỘT NỬA

Chúa Trời bảo mình mới chỉ là một nửa
Nên mình sẽ phải đi tìm nửa kia nữa.
Mình cũng tin thế: Mình chỉ là một nửa,
Nên mới hăng hái đi tìm nửa nữa thôi !

Mình cũng đã tìm được nửa kia rồi,
Nhưng rồi hai nửa vẫn chỉ là hai nửa.
Mình không thấy cồn cào, háo hức nữa
Vì mỗi nửa thì cũng vẫn chỉ là một nửa mà thôi !

                  Hà Nội, tháng 11 / 2008
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

LẠI CÓ BÔNG HOA ẤY

Hỡi bông hồng mềm mại, xinh tươi
Sao đã muộn sương vẫn còn trên cánh mỏng ?
Bày chim ríu rít, muôn loài đều sống động,
Hoa nở cho riêng ta hay cho cả đất trời ?

                 Hà Nội, tháng 3 / 2009
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [59] [60] [61] [62] [63] [64] [65] ... ›Trang sau »Trang cuối