Trang trong tổng số 133 trang (1325 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [63] [64] [65] [66] [67] [68] [69] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 10/03/2011 02:00
Có 4 người thích
Vodanhthi đã viết:Họ tổ chức trình bầy những tuyệt phẩm của Thượng đế đấy.Nhiều Thượng đế mừng và cám ơn họ lắm lắm ! Mình phải cố gắng lôi hết sức ra mà cám cái đầu họ.Trình diễn nghệ thuật đương đại hay những trò lố?
Những năm gần đây, nghệ thuật trình diễn ngày càng “nở rộ” ở Việt Nam với hàng loạt sự kiện trình diễn và biểu diễn nghệ thuật đương đại của các nghệ sĩ. Tuy nhiên, trình diễn như thế nào và dư luận đánh giá ra sao thì đó không phải là câu chuyện của chỉ riêng cá nhân người nghệ sĩ.
Màn trình diễn khỏa thân gây sốc của L.D.H
Khán giả thỉnh thoảng lại đọc được thông tin đâu đó về những cuộc trình diễn gây sốc bằng những cái tin kiểu như: Nghệ sĩ A ... cởi quần đọc báo trong WC, nghệ sĩ B khỏa thân đính lông chim, nghệ sĩ C trình diễn bằng hành xác… Trong hai năm trở lại đây, nghệ thuật trình diễn ở Việt Nam bỗng dưng được mùa với rất nhiều sự kiện đáng chú ý và tốn không ít giấy bút của báo giới.
Cứ trình diễn là… cởi!
Đáng chú ý là cái tên nữ nghệ sĩ L.D.H với ít nhất hai cú sốc cho khán giả với hai chương trình trình diễn của mình. Lần đầu tiên là vào tháng 8 năm ngoái với màn cởi bỏ hết quần áo cho đến khi không còn một mảnh vải che thân, chị lấy hồ dán lên khắp cơ thể rồi nằm giữa đống lông màu xanh. Khi lông phủ lên khắp người, chị bắt một con chim trong lồng, ngậm vào mồm và nhả ra cho con chim bay.
Lần tiếp theo cách đây không lâu, cũng với nữ nghệ sĩ đó, chị dùng bàn là, những miếng bì lợn và cả… da tay của mình để tạo ra hiệu ứng cho khán giả. Có vẻ như L.D.H đã có phần… “ngượng ngùng” với hàng loạt bức ảnh khỏa thân của mình tràn lan trên các báo mạng ở đợt trình diễn trước mà lần này, chị yêu cầu mọi người không quay video và chụp ảnh màn trình diễn của mình. Nhưng ở đâu đó, một vài hình ảnh về màn trình diễn với bì lợn, bàn là và da tay của chị vẫn thấy xuất hiện.
Cũng đáng chú ý không kém trong giới nghệ sĩ trình diễn ở Hà Nội là cái tên L.A.H với những màn trình diễn của mình. Anh có thể đứng làm cột điện bên đường, cho người khác vô tư viết vẽ bậy lên người, thậm chí là… tè vào chân! Lần khác lại thấy anh xuất hiện trên các mặt báo với hình ảnh buổi trình diễn tụt quần đọc sách báo trong WC…
Màn trình diễn tụt quần vào... WC đọc báo của L.A.H
Những màn trình diễn như thế này đã không còn quá xa lạ với nghệ thuật trình diễn ở Việt Nam nữa. Nhưng phải nói ngay rằng, hàng loạt những màn trình diễn như trên đều đa phần tạo ra một tâm lí chung cho khán giả, công chúng khi nhìn nhận về nghệ thuật đương đại nói chung và nghệ thuật trình diễn nói riêng, đó là cứ hễ trình diễn thì phải… cởi quần áo, hoặc phải làm một điều gì đó thật khác người, thật sốc thì mới là trình diễn!
Nghệ thuật hay phản cảm?
Công chúng ngày càng quan tâm hơn đến nghệ thuật, đặc biệt là trình diễn nói riêng và nghệ thuật đương đại nói chung. Vậy ý kiến của phần đông khán giả khi tận mắt chứng kiến, hay theo dõi lại những màn trình diễn “cởi mở” thời gian gần đây như thế nào?
Đa phần ý kiến của khán giả ở trên các trang mạng, báo điện tử đưa tin về vấn đề này đều tỏ thái độ không đồng tình với những màn biểu diễn như thế này. Dù bản thân người trình diễn vẫn thường tiếp thu những ảnh hưởng của lối văn hóa của phương tây, mang nhiều nét đương đại hơn nhưng đây là ở Việt Nam, nơi có văn hóa phương Đông và không dễ chấp nhận mấy kiểu “cởi mở” một cách vô tư trước đám đông như thế. Đó là ý kiến của số đông khán giả trước những “cú sốc” mang tên trình diễn như trên.
Còn nữa, khán giả không chỉ không đồng tình trước những màn biểu diễn trên mà còn tỏ ra khó chịu: “Nếu như muốn nói một cái gì đó cao siêu, sâu xa hơn thì có thể mang đi chỗ khác trình diễn, hoặc chỉ trình diễn trước những nhà nghiên cứu, phê bình nghệ thuật. Còn khi mang ra trình diễn, thì nghệ sĩ phải tôn trọng khán giả chứ”. Chưa nói đến việc một vài ý kiến còn “phản bác” gay gắt màn trình diễn là bàn là vào tay của nữ nghệ sĩ L.D.H: “Là một người lớn mà chỉ nghe kể lại tôi đã thấy rùng mình, thử hỏi những người trẻ tuổi khi trông thấy kiểu “hành xác” đó chúng sẽ nghĩ gì? Ai dám chắc một trong số chúng sẽ không làm theo?”.
Cá nhân người nghệ sĩ để thực hiện được một màn trình diễn cũng có những sự chuẩn bị không nhỏ không chỉ về mặt sức khỏe mà còn về tâm lý, tinh thần. Nhưng nghệ sĩ hãy đừng đưa những “đao búa” của triết lý để làm nền cho những màn biểu diễn phản cảm của mình.
Bởi vì khán giả sẽ càng cảm thấy phản cảm trước những màn trình diễn trái với thuần phong mĩ tục của văn hóa. Và khi đó, e rằng những “ấn-tượng-tốt” hay một vài thông điệp nghệ sĩ mong muốn mang đến đã không còn giữ nguyên giá trị của nó.
ANH CUÔNG (Báo Lao Động)
Ngày gửi: 10/03/2011 03:30
Có 4 người thích
Ngày gửi: 10/03/2011 03:39
Có 3 người thích
Ngày gửi: 10/03/2011 03:49
Có 2 người thích
Ngày gửi: 10/03/2011 05:01
Có 4 người thích
Thái Thanh Tâm đã viết:tháng 1 và tháng 10 đó bác Tâm à
Quyen ơi ! Thế mình chỉ có 7,5 thằng bạn thân thì làm thế nào ? Mà cái tháng có 3 con năm đó là tháng nào của năm nào vậy ?
Ngày gửi: 10/03/2011 05:04
Có 4 người thích
Thái Thanh Tâm đã viết:Đó là báo LÁ CẢIVodanhthi đã viết:Họ tổ chức trình bầy những tuyệt phẩm của Thượng đế đấy.Nhiều Thượng đế mừng và cám ơn họ lắm lắm ! Mình phải cố gắng lôi hết sức ra mà cám cái đầu họ.Trình diễn nghệ thuật đương đại hay những trò lố?
Những năm gần đây, nghệ thuật trình diễn ngày càng “nở rộ” ở Việt Nam với hàng loạt sự kiện trình diễn và biểu diễn nghệ thuật đương đại của các nghệ sĩ. Tuy nhiên, trình diễn như thế nào và dư luận đánh giá ra sao thì đó không phải là câu chuyện của chỉ riêng cá nhân người nghệ sĩ.
Màn trình diễn khỏa thân gây sốc của L.D.H
Khán giả thỉnh thoảng lại đọc được thông tin đâu đó về những cuộc trình diễn gây sốc bằng những cái tin kiểu như: Nghệ sĩ A ... cởi quần đọc báo trong WC, nghệ sĩ B khỏa thân đính lông chim, nghệ sĩ C trình diễn bằng hành xác… Trong hai năm trở lại đây, nghệ thuật trình diễn ở Việt Nam bỗng dưng được mùa với rất nhiều sự kiện đáng chú ý và tốn không ít giấy bút của báo giới.
Cứ trình diễn là… cởi!
Đáng chú ý là cái tên nữ nghệ sĩ L.D.H với ít nhất hai cú sốc cho khán giả với hai chương trình trình diễn của mình. Lần đầu tiên là vào tháng 8 năm ngoái với màn cởi bỏ hết quần áo cho đến khi không còn một mảnh vải che thân, chị lấy hồ dán lên khắp cơ thể rồi nằm giữa đống lông màu xanh. Khi lông phủ lên khắp người, chị bắt một con chim trong lồng, ngậm vào mồm và nhả ra cho con chim bay.
Lần tiếp theo cách đây không lâu, cũng với nữ nghệ sĩ đó, chị dùng bàn là, những miếng bì lợn và cả… da tay của mình để tạo ra hiệu ứng cho khán giả. Có vẻ như L.D.H đã có phần… “ngượng ngùng” với hàng loạt bức ảnh khỏa thân của mình tràn lan trên các báo mạng ở đợt trình diễn trước mà lần này, chị yêu cầu mọi người không quay video và chụp ảnh màn trình diễn của mình. Nhưng ở đâu đó, một vài hình ảnh về màn trình diễn với bì lợn, bàn là và da tay của chị vẫn thấy xuất hiện.
Cũng đáng chú ý không kém trong giới nghệ sĩ trình diễn ở Hà Nội là cái tên L.A.H với những màn trình diễn của mình. Anh có thể đứng làm cột điện bên đường, cho người khác vô tư viết vẽ bậy lên người, thậm chí là… tè vào chân! Lần khác lại thấy anh xuất hiện trên các mặt báo với hình ảnh buổi trình diễn tụt quần đọc sách báo trong WC…
Màn trình diễn tụt quần vào... WC đọc báo của L.A.H
Những màn trình diễn như thế này đã không còn quá xa lạ với nghệ thuật trình diễn ở Việt Nam nữa. Nhưng phải nói ngay rằng, hàng loạt những màn trình diễn như trên đều đa phần tạo ra một tâm lí chung cho khán giả, công chúng khi nhìn nhận về nghệ thuật đương đại nói chung và nghệ thuật trình diễn nói riêng, đó là cứ hễ trình diễn thì phải… cởi quần áo, hoặc phải làm một điều gì đó thật khác người, thật sốc thì mới là trình diễn!
Nghệ thuật hay phản cảm?
Công chúng ngày càng quan tâm hơn đến nghệ thuật, đặc biệt là trình diễn nói riêng và nghệ thuật đương đại nói chung. Vậy ý kiến của phần đông khán giả khi tận mắt chứng kiến, hay theo dõi lại những màn trình diễn “cởi mở” thời gian gần đây như thế nào?
Đa phần ý kiến của khán giả ở trên các trang mạng, báo điện tử đưa tin về vấn đề này đều tỏ thái độ không đồng tình với những màn biểu diễn như thế này. Dù bản thân người trình diễn vẫn thường tiếp thu những ảnh hưởng của lối văn hóa của phương tây, mang nhiều nét đương đại hơn nhưng đây là ở Việt Nam, nơi có văn hóa phương Đông và không dễ chấp nhận mấy kiểu “cởi mở” một cách vô tư trước đám đông như thế. Đó là ý kiến của số đông khán giả trước những “cú sốc” mang tên trình diễn như trên.
Còn nữa, khán giả không chỉ không đồng tình trước những màn biểu diễn trên mà còn tỏ ra khó chịu: “Nếu như muốn nói một cái gì đó cao siêu, sâu xa hơn thì có thể mang đi chỗ khác trình diễn, hoặc chỉ trình diễn trước những nhà nghiên cứu, phê bình nghệ thuật. Còn khi mang ra trình diễn, thì nghệ sĩ phải tôn trọng khán giả chứ”. Chưa nói đến việc một vài ý kiến còn “phản bác” gay gắt màn trình diễn là bàn là vào tay của nữ nghệ sĩ L.D.H: “Là một người lớn mà chỉ nghe kể lại tôi đã thấy rùng mình, thử hỏi những người trẻ tuổi khi trông thấy kiểu “hành xác” đó chúng sẽ nghĩ gì? Ai dám chắc một trong số chúng sẽ không làm theo?”.
Cá nhân người nghệ sĩ để thực hiện được một màn trình diễn cũng có những sự chuẩn bị không nhỏ không chỉ về mặt sức khỏe mà còn về tâm lý, tinh thần. Nhưng nghệ sĩ hãy đừng đưa những “đao búa” của triết lý để làm nền cho những màn biểu diễn phản cảm của mình.
Bởi vì khán giả sẽ càng cảm thấy phản cảm trước những màn trình diễn trái với thuần phong mĩ tục của văn hóa. Và khi đó, e rằng những “ấn-tượng-tốt” hay một vài thông điệp nghệ sĩ mong muốn mang đến đã không còn giữ nguyên giá trị của nó.
ANH CUÔNG (Báo Lao Động)
Ngày gửi: 10/03/2011 05:50
Có 4 người thích
Thái Thanh Tâm đã viết:ĐỌC-NGHE-NGHĨ VÀ NÓI mà bác!
Quyen ơi ! Thế mình chỉ có 7,5 thằng bạn thân thì làm thế nào ? Mà cái tháng có 3 con năm đó là tháng nào của năm nào vậy ?
Ngày gửi: 11/03/2011 08:14
Có 3 người thích
Ngày gửi: 11/03/2011 10:35
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hoan1982 vào 11/03/2011 10:37
Có 3 người thích
hoan1982 đã viết:Sau khi nhận được thư ngỏ đầy tâm tư của nhà văn Nguyễn Văn Thọ, lethieunhon.com đã chuyển cho nhà thơ Trần Mạnh Hảo để mong có một cuộc đối thoại văn minh giữa những người cầm bút ít ỏi còn thao thức với nghề văn chương đang mai một dần tại nước ta. Thật mừng, nhà thơ Trần Mạnh Hảo ngay lập tức phản hồi tích cực: “Nhiều người đã hỏi tôi: Trần Mạnh Hảo vào Hội nhà văn VN bằng cửa sau hay cửa trước? Tôi phải thành thật trả lời: Vào cửa trước hay cửa sau có gì quan trọng đâu, vì mỗi lần đại hội nhà văn thì tôi được gặp vô số nhà văn có thẻ hội viên mà không có tác phẩm, hoặc gặp những hội viên chỉ có tiền bạc của đại gia mà không có trang viết của văn nhân. Thử hỏi, những người như thế thì làm sao vào Hội nhà văn VN bằng cửa trước như Nguyễn Văn Thọ được? Riêng tôi, không vào bằng cửa nào cả, vì họ tự động lôi cổ tôi vào năm 1976, khiến nhiều lúc tôi ngỡ Hội nhà văn VN đã thay cửa sau thành cửa trước, và biến cửa trước thành cửa sau!"
Thư ngỏ của Nhà văn Nguyễn Văn Thọ gửi Nhà thơ Trần Mạnh Hảo
Cập nhật: 9:31:00 23/2/2011
VanVn.Net – Nhà văn Nguyễn Văn Thọ, một trong số những tác giả được giải thưởng cuộc thi tiểu thuyết lần thứ ba của Hội Nhà văn Việt Nam với cuốn tiểu thuyết “Quyên”, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam hiện đang làm việc và sống tại cộng hòa Liên bang Đức vừa gửi về cho Ban biên tập VanVn.Net bức thư “kêu cứu” vì bị xúc phạm nhân phẩm. Chúng tôi xin đăng nguyên văn thư của Nhà văn Nguyễn Văn Thọ gửi tòa soạn và những kháng nghị gay gắt trong thư ngỏ gửi ông Trần Mạnh Hảo vì những bình luận có tính xúc phạm đến nhân cách của ông trên các phương tiện truyền thông đại chúng để các Nhà văn và bạn đọc trong và ngoài nước tham khảo và có ý kiến…
Kính gửi: Nhà văn Khuất quang Thuỵ - Tổng biên tập Báo mạng Hội nhà văn Việt Nam
Vừa qua, nhà thơ Trần Mạnh Hảo trong một văn bản có tên: Trao đổi với ông Trần Ngọc Tuấn: Ai “cầm batoong gõ lên đầu đồng nghiệp”? (1)in tại báo Thông luận- Paris, có đoạn văn vu cáo tôi vào Hội nhà văn không minh bạch: Vào cửa sau.
Thưa các anh chị!
Tôi viết văn từ năm 1972, cùng thời gian tham gia Hội diễn quân đoàn Ba Mặt trận Tây Nguyên với nhà văn Khuất quang Thuỵ, khi tôi là sĩ quan thuộc trung đoàn 593 sư 320. Từ năm 1985 tôi xuất hiện chính thức trên văn đàn với tư cách người viết văn xuôi với ba truyện ngắn in liền trên Tuần báo Văn Nghệ, khi đó gây dư luận nhất là truyện ngắn Muối mặn, sau được nhà văn Lưu Quang Vũ chuyển thể thành kịch chèo, giật giải nhất tại liên hoan sân khấu chèo năm 1986.
Do lí do cá nhân tôi không viết nữa, cho tới tận năm 1996 quay trở lại văn chương lần lượt từng năm xuất bản ba tập thơ, ba tập truyện ngắn và hai tập tạp bút, ấy là chưa kể tới cuốn tiểu thuyết “Quyên” gần đây được dư luận văn học Việt Nam trong và ngoài nước chú ý. Tiểu thuyết “Quyên” được giải B ở cuộc thi tiểu thuyết 2006-2009 Hội nhà văn.
Từ khi xuất hiện trên văn đàn tới nay, mặc dù ở nước ngoài, tôi đã giật được bốn gỉai văn chương quan trọng trên hai tờ báo văn học lớn, đáng chú ý là:
- Giải nhì không có giải nhất cuộc thi truyện ngắn Tạp chí Văn nghệ quân đội 2000-2001
- Hai lần đoạt giải ba và giải tư của hai lần các cuộc thi báo Văn nghệ.
- Giải thưởng tập truyện ngắn “Vàng xưa” của giải hàng năm Hội nhà văn Việt Nam.
Tự nhận thấy tôi đủ tư cách tham gia vào Hội nhà văn Việt Nam theo điều lệ Hội, tôi đã viết đơn xin vào Hội và gửi về Việt Nam từ năm 2002 và ngay sau đó liên tục có nhiều tác phẩm in đều đặn trên các báo văn chương Việt Nam, nên năm 2004 tôi đã được Hội nhà văn kết nạp là hội viên Hội nhà văn Việt Nam.
Tôi tự khẳng định ở mặt bằng nhà văn Việt Nam đương đại, tôi xứng đáng là Hội viên Hội nhà văn với 45 truyện ngắn, mà trong đó hơn 90 phần trăm rơi vào các tuyển tập truyện ngắn hay chọn lọc hàng năm, topten hàng năm của báoVăn Nghệ hay nhiều báo khác tại miền Bắc, cũng như topten tuyển 50 năm truyện ngắn xuất sắc của văn học Việt Nam hiện đại của ba nhà xuất bản lớn tại Việt Nam. Ngoài ra là hơn 50 tuỳ bút bút kí văn học cùng nhiều bài tiểu luận văn chương in báo ch í văn chương từ Mỹ tới Canada và Hung, Nga, Đức; cũng như trên những tờ báo lớn trong nước từ Nam đến Bắc.
Tự biết mình, việc làm của Ông Trần Mạnh Hảo tôi xác định là sự vu cáo bôi nhọ danh dự, nhân cách của tôi. Đó là điều không chỉ tổn thương tới nhân cách một con người mà còn tư cách một nhà văn.
Xin các anh chị công khai lá thư này, để các nhà văn căn cứ vào các tác phẩm của tôi, thấy rõ tôi là ai, có đủ tư cách nhà văn không? Và, nếu ai phát hiện tôi có một hành vi chạy chọt vào Hội nhà văn, thậm chí gọi điện thoại cho bất cứ Uỷ viên Ban chấp hành nào vận động cho tôi vào Hội, hãy tố cáo rõ hành vi ấy, nếu có.
Tôi nhờ ba mạng cá nhân các anh chị, với tư cách đồng nghiệp và mạng Hội Nhà văn bảo vệ uy tín, nhân cách tôi, cho đăng công khai lời tự bạch này bảo vệ quyền con người trước sự vu cáo của ông Trần Mạnh Hảo và kèm theo lá thư của tôi công khai chất vấn ông Hảo.
Kính thư!
Nguyễn Văn Thọ (Đã kí)
Thư ngỏ: ông Trần Mạnh Hảo phải công khai trả lời tôi - Nguyễn VănThọ
Thưa ông Trần Mạnh Hảo!
Trên báo mạng Thông luận-Paris có bài viết của ông: Trao đổi với ông Trần Ngọc Tuấn: Ai “cầm batoong gõ lên đầu đồng nghiệp”? (1) kí tên ông: Trần Mạnh Hảo, có đoạn liên quan tới cá nhân tôi, viết như sau:
Có người nói nhỏ với tôi: sở dĩ ông Trần Ngọc Tuấn viết bài “Chém” “Dị hương” là Trần Mạnh Hảo “tự thiến” văn hóa đọc” là để làm đơn xin vào Hội Nhà Văn Việt Nam theo kiểu Thọ Muối (Nguyễn Văn Thọ). Tôi không tin điều này, vì một người quân tử như ông Trần Ngọc Tuấn, lẽ nào lại phải vào Hội Nhà Văn theo kiểu “đi cửa sau” không minh bạch thế?
Như vậy, ở đoạn văn này, tôi và nhiều bạn bè tôi trên thế giới và bạn đọc được hiểu là:
Tôi Nguyễn Văn Thọ đã làm đơn xin vào Hội nhà văn theo cửa sau. Vậy đề nghị ông nói rõ công khai cho tất cả các nhà văn Việt Nam biết: Tôi làm đơn xin vào Hội nhà văn theo cửa sau như thế nào. Và, xin ông chứng minh rõ điều đó.
Tôi xin cam đoan rằng, nếu ông chứng minh rõ được việc này, tôi sẽ làm ngay đơn xin ra khỏi Hội nhà văn Việt Nam, đồng thời xin rút tất cả các giải thưởng, phần thưởng văn học từ trước tới nay, sẽ công khai xin lỗi nhân dân và xin lỗi các nhà văn nhà thơ bạn đọc tôi trên toàn thế giới.
Thưa ông Tràn Mạnh Hảo, cũng trên văn bản này, khi tranh luận với người tên là Trần Ngọc Tuấn sống ở CH. Sec, ông có bộc lộ v ề ông:
Thưa ông Trần Ngọc Tuấn, nguyên tắc phê bình văn học của tôi từ trước đến nay là: tuyệt đối không xúc phạm cá nhân, bất cứ kết luận nào, sự phân tích nào cũng phải đưa ra bằng chứng. Tôi chỉ phê bình trên văn bản học thuật, không hề bịa tạc ra dẫn chứng hay đi ra ngoài lĩnh vực văn học (Trần Mạnh Hảo – Trao đổi với Trần Ngọc Tuấn…. đã dẫn như trên-1)
Tôi cũng tin một nhà thơ như ông có nhân cách để làm như ông viết, tức là tuyệt đối không xúc phạm các nhân, bất cứ kết luận nào, sự phân tích nào cũng phải đưa ra bằng chứng. Vậy xin ông thực hiện việc tôi nêu trên là, chứng minh một cách nghiêm túc, có bằng chứng việc đi cửa sau của tôi vào Hội nhà văn. Việc tôi yêu cầu ông làm này cũng là để khẳng định nhân cách của ông nói như làm hoặc là ông nói và làm là hai việc trái ngược nhau.
Tôi coi việc này là nghiêm trọng, vì đây là nhân cách một con người, tư cách một nhà văn cần có bị ông làm tổn thương nghiêm trọng.
Còn nếu ông không chứng minh được, thì ông phải xin lỗi công khai tôi trên tờ báo mạng Thông Luận và trên các mạng ở Việt Nam như Báo mạng Hội nhà văn Việt Nam, mạng của các nhà văn Lê Thiếu Nhơn, Trần Nhương và Phong Điệp.
Nếu ông không tiến hành trả lời đề nghị này của tôi, sau một tuần, thì căn cứ vào luật pháp nhà nước về quyền bảo vệ nhân phẩm và con người, tôi buộc phải đưa ông ra toà án nhân dân để chúng ta hai Nhà văn cùng giải quyết.
Kính thư!
Nguồn:http://hoinhavanvietnam.vn/Default.aspx?tabid=14&lang=vi-VN
Ngày gửi: 11/03/2011 17:15
Có 4 người thích
Thái Thanh Tâm đã viết:nên người ta mới bày ra cái trò
Ngày nào chúng ta đều thấy cảnh giao thông “Thịt với xương tim óc dính liền”, rồi tham nhũng như điên, ăn tiền trắng trợn, một cửa thì “hành” hơn nhiều cửa, học sinh đâm nhau như phim “Hô-li-hut”, thầy giáo lừa tình,giá cả tăng vọt,trái tim vô cảm, bệnh viện nhéch nhác, điện đóm phập phù…ôi biết bao thứ “Quốc nạn”
Thái Thanh Tâm đã viết:để đánh lạc hướng các bức xúc và ru ngủ dư luận.
THÔI XIN ĐỪNG 'QUỐC" NỮA
Chẳng hiểu có cái phong trào này từ đâu , chứ bây giờ biết bao nhiêu việc cần làm ngay cho dân sinh thì ít bàn mà cứ đi bàn cái vô tích sự chẳng làm cho nước ta giầu lên, sang lên chút nào đấy là việc mấy cái nhóm người dửng mỡ rủ nhau đi tìm…”CUỐC”. đầu tiên là việc mấy ông văn hóa đua ra ý tưởng tìm “Quốc Hoa”,
Trang trong tổng số 133 trang (1325 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [63] [64] [65] [66] [67] [68] [69] ... ›Trang sau »Trang cuối