Trang trong tổng số 133 trang (1325 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [63] [64] [65] [66] [67] [68] [69] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Vodanhthi đã viết:

Trình diễn nghệ thuật đương đại hay những trò lố?



Những năm gần đây, nghệ thuật trình diễn ngày càng “nở rộ” ở Việt Nam với hàng loạt sự kiện trình diễn và biểu diễn nghệ thuật đương đại của các nghệ sĩ. Tuy nhiên, trình diễn như thế nào và dư luận đánh giá ra sao thì đó không phải là câu chuyện của chỉ riêng cá nhân người nghệ sĩ.

http://www1.laodong.vn/Images/2011/3/1/151jpg-044003
Màn trình diễn khỏa thân gây sốc của L.D.H



Khán giả thỉnh thoảng lại đọc được thông tin đâu đó về những cuộc trình diễn gây sốc bằng những cái tin kiểu như: Nghệ sĩ A ... cởi quần đọc báo trong WC, nghệ sĩ B khỏa thân đính lông chim, nghệ sĩ C trình diễn bằng hành xác… Trong hai năm trở lại đây, nghệ thuật trình diễn ở Việt Nam bỗng dưng được mùa với rất nhiều sự kiện đáng chú ý và tốn không ít giấy bút của báo giới.

Cứ trình diễn là… cởi!
Đáng chú ý là cái tên nữ nghệ sĩ L.D.H với ít nhất hai cú sốc cho khán giả với hai chương trình trình diễn của mình. Lần đầu tiên là vào tháng 8 năm ngoái với màn cởi bỏ hết quần áo cho đến khi không còn một mảnh vải che thân, chị lấy hồ dán lên khắp cơ thể rồi nằm giữa đống lông màu xanh. Khi lông phủ lên khắp người, chị bắt một con chim trong lồng, ngậm vào mồm và nhả ra cho con chim bay.

Lần tiếp theo cách đây không lâu, cũng với nữ nghệ sĩ đó, chị dùng bàn là, những miếng bì lợn và cả… da tay của mình để tạo ra hiệu ứng cho khán giả. Có vẻ như L.D.H đã có phần… “ngượng ngùng” với hàng loạt bức ảnh khỏa thân của mình tràn lan trên các báo mạng ở đợt trình diễn trước mà lần này, chị yêu cầu mọi người không quay video và chụp ảnh màn trình diễn của mình. Nhưng ở đâu đó, một vài hình ảnh về màn trình diễn với bì lợn, bàn là và da tay của chị vẫn thấy xuất hiện.

Cũng đáng chú ý không kém trong giới nghệ sĩ trình diễn ở Hà Nội là cái tên L.A.H với những màn trình diễn của mình. Anh có thể đứng làm cột điện bên đường, cho người khác vô tư viết vẽ bậy lên người, thậm chí là… tè vào chân! Lần khác lại thấy anh xuất hiện trên các mặt báo với hình ảnh buổi trình diễn tụt quần đọc sách báo trong WC…

http://www1.laodong.vn/Images/2011/3/1/toi2jpg-044003
Màn trình diễn tụt quần vào... WC đọc báo của L.A.H



Những màn trình diễn như thế này đã không còn quá xa lạ với nghệ thuật trình diễn ở Việt Nam nữa. Nhưng phải nói ngay rằng, hàng loạt những màn trình diễn như trên đều đa phần tạo ra một tâm lí chung cho khán giả, công chúng khi nhìn nhận về nghệ thuật đương đại nói chung và nghệ thuật trình diễn nói riêng, đó là cứ hễ trình diễn thì phải… cởi quần áo, hoặc phải làm một điều gì đó thật khác người, thật sốc thì mới là trình diễn!

Nghệ thuật hay phản cảm?
Công chúng ngày càng quan tâm hơn đến nghệ thuật, đặc biệt là trình diễn nói riêng và nghệ thuật đương đại nói chung. Vậy ý kiến của phần đông khán giả khi tận mắt chứng kiến, hay theo dõi lại những màn trình diễn “cởi mở” thời gian gần đây như thế nào?

Đa phần ý kiến của khán giả ở trên các trang mạng, báo điện tử đưa tin về vấn đề này đều tỏ thái độ không đồng tình với những màn biểu diễn như thế này. Dù bản thân người trình diễn vẫn thường tiếp thu những ảnh hưởng của lối văn hóa của phương tây, mang nhiều nét đương đại hơn nhưng đây là ở Việt Nam, nơi có văn hóa phương Đông và không dễ chấp nhận mấy kiểu “cởi mở” một cách vô tư trước đám đông như thế. Đó là ý kiến của số đông khán giả trước những “cú sốc” mang tên trình diễn như trên.

Còn nữa, khán giả không chỉ không đồng tình trước những màn biểu diễn trên mà còn tỏ ra khó chịu: “Nếu như muốn nói một cái gì đó cao siêu, sâu xa hơn thì có thể mang đi chỗ khác trình diễn, hoặc chỉ trình diễn trước những nhà nghiên cứu, phê bình nghệ thuật. Còn khi mang ra trình diễn, thì nghệ sĩ phải tôn trọng khán giả chứ”. Chưa nói đến việc một vài ý kiến còn “phản bác” gay gắt màn trình diễn là bàn là vào tay của nữ nghệ sĩ L.D.H: “Là một người lớn mà chỉ nghe kể lại tôi đã thấy rùng mình, thử hỏi những người trẻ tuổi khi trông thấy kiểu “hành xác” đó chúng sẽ nghĩ gì? Ai dám chắc một trong số chúng sẽ không làm theo?”.

Cá nhân người nghệ sĩ để thực hiện được một màn trình diễn cũng có những sự chuẩn bị không nhỏ không chỉ về mặt sức khỏe mà còn về tâm lý, tinh thần. Nhưng nghệ sĩ hãy đừng đưa những “đao búa” của triết lý để làm nền cho những màn biểu diễn phản cảm của mình.

Bởi vì khán giả sẽ càng cảm thấy phản cảm trước những màn trình diễn trái với thuần phong mĩ tục của văn hóa. Và khi đó, e rằng những “ấn-tượng-tốt” hay một vài thông điệp nghệ sĩ mong muốn mang đến đã không còn giữ nguyên giá trị của nó.

ANH CUÔNG  (Báo Lao Động)
Họ tổ chức trình bầy những tuyệt phẩm của Thượng đế đấy.Nhiều Thượng đế mừng và cám ơn họ lắm lắm ! Mình phải cố gắng lôi hết sức ra mà cám cái đầu họ.
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đào Khói Mây

111 rat vui        
KINH    CHUYEN  Năm nay chúng ta sẽ   thấy 4 ngày lạ là: 1/1/11; 1/11/11; 11/1/11;11/11/11.. Bây giờ thử làm cái này   xem hay lắm: Bạn hãy lấy 2 số cuối cùng của năm sanh của bạn, rồi đem + với số   tuổi của mình (tuổi Tây chứ không phải tuổi Ta ...) cuối cùng thì kết quả đều là   111 hết.Ví Dụ : 85 +26 = 111
Lạ kỳ chưa?  Nó có 5 ngày thứ bảy, 5 ngày chủ   nhật, 5 ngày thứ hai trong cùng một tháng. Điều này chỉ lặp lại trong mỗi chu kỳ   823 năm. Người ta gọi đó là những túi tiền. Theo luật phong thủy, hãy chuyển tin   nhắn này đến 8 người bạn thân và TIỀN sẽ đến với bạn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Quyen ơi ! Thế mình chỉ có 7,5 thằng bạn thân thì làm thế nào ? Mà cái tháng có 3 con năm đó là tháng nào của năm nào vậy ?
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Sao phải hoảng hốt với đầu đạn hạt nhân của Trung Quốc

Tác giả: MICHAEL RICHARDSON

Bài đã được xuất bản.: 10/03/2011 05:00 GMT+7

Những ước tính mới nhất mà các nhà phân tích phương Tây đưa ra cho thấy, kho dự trữ của Trung Quốc có 240 đầu đạn hạt nhân, 175 trong số đó ở chế độ hoạt động và 65 đầu đạn dự trữ hoặc chờ tháo dỡ vì bị xem là quá hạn sử dụng.
Đây là lượng dự trữ nhỏ nếu so sánh với Mỹ và Nga. Mỹ đã tuyên bố có 5.113 đầu đạn hạt nhân gồm cả đầu đạn đã được triển khai, cất trong kho dự trữ chủ động và cất trong kho tích trữ. Nga được cho là sở hữu số lượng tương tự. Điều này cho thấy họ "ngang ngửa" với Mỹ và sẽ tuyên bố đầy đủ sau khi hiệp ước cắt giảm vũ khí chiến lược mới nhất được thông qua.
Pháp vài năm trước được cho rằng không có quá 300 đầu đạn. Anh - nước cuối cùng trong số năm quốc gia có vũ khí hạt nhân đầu tiên không lâu trước đây nói có 225 vũ khí hạt nhân, 160 trong số đó đang hoạt động.
Không chỉ kho dự trữ của Trung Quốc tương đối nhỏ, mà trong điều kiện thông thường, các đầu đạn được tin là chủ yếu để cất giữ, không tiếp cận với hệ thống phân phối - chủ yếu là tên lửa các loại.
Bắc Kinh cũng luôn khẳng định rằng, họ sẽ không bao giờ là nước đầu tiên sử dụng vũ khí hạt nhân trong trường hợp xảy ra xung đột. Do không có nhiều quốc gia châu Á khác được cho là có vũ khí hạt nhân (chỉ gồm Ấn Độ và Pakistan (một đồng minh của Trung Quốc), nên những nước còn lại trong khu vực không sở hữu hạt nhân có thể cảm thấy "thư thả".
Song, thực tế có thể không đơn giản như vậy. Không giống với bốn cường quốc hạt nhân khác có mặt trong hiệp ước ngăn chặn phổ biến vũ khí hạt nhân, Trung Quốc không tiết lộ kích cỡ kho dự trữ của mình và đã gia tăng hệ thống vũ khí có thể mang đầu đạn hạt nhân lên khoảng 25% trong năm năm qua, theo báo cáo của Bộ Quốc phòng Mỹ.
Trung Quốc đã triển khai 130 tên lửa đạn đạo mặt đất có thể mang các đầu đạn hạt nhân gồm sáu loại với các tầm bắn và trọng tải khác nhau.
Loại tên lửa có tầm xa nhất khoảng 7.200 - 13.000 km hay lớn hơn, có mục tiêu chính là Mỹ và Nga. Nhưng có lẽ không có quá 50 tên lửa có thể mang cùng số lượng đầu đạn hạt nhân. Trong tương lai, một số tên lửa Trung Quốc, thay vì mang một đầu đạn hạt nhân đơn lẻ, có thể mang ba đầu đạn, mỗi đầu đạn có thể nhằm vào các mục tiêu riêng biệt.
Tuy nhiên, phần lớn tên lửa mang đầu đạn hạt nhân triển khai trên mặt đất của Trung Quốc có tầm bắn 3.300 km, nghĩa là bao trùm hầu hết châu Á cũng như các căn cứ quân sự Mỹ trong khu vực. Dĩ nhiên, toàn bộ Ấn Độ cũng nằm trong phạm vi của các tên lửa này.
Khoảng 60 trong số này là tên lửa DF-21, với số lượng tăng gấp bốn lần kể từ năm 2005. Một số tên lửa DF-21 mẫu C - có thể mang một đầu nổ thông thường với sức công phá cao hoặc một đầu đạn hạt nhân. Nhiều nhà phân tích đã cảnh báo rủi ro sẽ gia tăng mạnh nếu DF-21C được triển khai trong trường hợp xảy ra xung đột với Ấn Độ - quốc gia có lịch sử căng thẳng với Trung Quốc về biên giới và các vấn đề khác.
Ấn Độ sẽ không thể khẳng định tên lửa được triển khai mang đầu nổ thông thường hay đầu đạn hạt nhân. Họ cũng có thể coi như đang phải đối mặt với một cuộc tấn công hạt nhân và phản ứng theo cách tương tự.
Còn phải kể đến một nguy cơ hiểu nhầm và căng thẳng leo thang khác xuất phát từ việc Trung Quốc mở rộng hệ thống tên lửa hành trình. Các tên lửa này đi chậm hơn so với tên lửa đạn đạo, nhưng lại có độ chính xác cao, lướt trên địa hình thấp do đó rất khó phát hiện và bắn hạ.
Theo Lầu Năm Góc, Trung Quốc có chương trình tên lửa đạn đạo mặt đất và tên lửa hành trình tích cực nhất và rằng họ "đang phát triển và thử nghiệm nhiều loại, nhiều lớp tên lửa tấn công mới, hình thành thêm các đơn vị tên lửa, nâng cấp chất lượng hệ thống tên lửa và phát triển các biện pháp đối phó với việc phòng thủ tên lửa đạn đạo".
Số lượng bệ phóng tên lửa hành trình DH-10 của Trung Quốc, có tầm bắn hơn 1.500km và được thiết kế để đánh trúng mục tiêu mặt đất, vẫn tương đối ổn định ở mức 50. Tuy nhiên, Lầu Năm Góc ước tính, số lượng tên lửa cho các bệ phóng đã tăng vào khoảng 50% kể từ 2009, lên tới con số 500.
Giống như tên lửa đạn đạo DF-21C, tên lửa hành trình DH-10 có thể mang đầu đạn thông thường hoặc hạt nhân. Vì thế, nó có thể là ngòi nổ cho một cuộc tàn phá của các loại vũ khí hạt nhân trong một khu vực xung đột. Phụ thuộc vào tốc độ gió, bụi phóng xạ có thể xuyên qua các biên giới quốc gia ở châu Á. Trung Quốc muốn đảm bảo rằng có đủ hệ thống vũ khí hạt nhân để trả đũa hay gây thiệt hại lớn nếu họ liên quan tới một cuộc chiến tranh hạt nhân với Mỹ, Nga hay Ấn Độ.
Trung Quốc lo lắng về sự phát triển công nghệ hiện đại hơn của đối thủ tiềm năng trong việc bắn hạ các tên lửa của họ, làm xói mòn khả năng ngăn chặn hạt nhân. Vì thế, họ tập trung nhiều hơn vào các đầu đạn hạt nhân và hệ thống phân phối.
Tuy vậy, Ấn Độ lại quan ngại rằng, việc Trung Quốc hiện đại hóa, mở rộng lực lượng tên lửa có độ chính xác cao sẽ ép buộc các nước láng giềng vào những cuộc giải quyết tranh chấp theo các điều khoản của Bắc Kinh.
Quan điểm lạc quan là khi Trung Quốc nghĩ rằng đã có khả năng ngăn chặn đáng tin cậy với mỗi đối thủ hạt nhân tiềm năng, họ có thể tham gia cùng Mỹ, Nga, Anh và Pháp để cởi mở và minh bạch hơn về kho dự trữ hạt nhân cũng như các hệ thống phân phối chúng.
Lúc đó, Trung Quốc và Ấn Độ sẽ cần thương lượng về một thỏa thuận hạt nhân, giả định rằng Ấn Độ tin tưởng vào sức mạnh ngăn chặn ở kho dự trữ của mìnhl. Đối thủ của Ấn Độ là Pakistan sẽ phải tham gia các cuộc đàm phán.
Động lực dẫn dắt trong hiệp ước kiểm soát và cắt giảm vũ khí hạt nhân Mỹ - Nga là khả năng gia tăng minh bạch và giảm thiểu rủi ro về một cuộc chiến kinh hoàng vì những hiểu lầm. Một hiệp ước tương tự cần được sự quan tâm chung của Trung Quốc, Ấn Độ, Pakistan và phần còn lại của châu Á.
• Thụy Phương (Theo japantimes)


Sao không thấy vài cái đầu đạn nổ xem thế nào cho vui nhỉ.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Thái Thanh Tâm đã viết:
Quyen ơi ! Thế mình chỉ có 7,5 thằng bạn thân thì làm thế nào ? Mà cái tháng có 3 con năm đó là tháng nào của năm nào vậy ?
tháng 1 và tháng 10 đó bác Tâm à

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Thái Thanh Tâm đã viết:
Vodanhthi đã viết:

Trình diễn nghệ thuật đương đại hay những trò lố?



Những năm gần đây, nghệ thuật trình diễn ngày càng “nở rộ” ở Việt Nam với hàng loạt sự kiện trình diễn và biểu diễn nghệ thuật đương đại của các nghệ sĩ. Tuy nhiên, trình diễn như thế nào và dư luận đánh giá ra sao thì đó không phải là câu chuyện của chỉ riêng cá nhân người nghệ sĩ.

http://www1.laodong.vn/Images/2011/3/1/151jpg-044003
Màn trình diễn khỏa thân gây sốc của L.D.H



Khán giả thỉnh thoảng lại đọc được thông tin đâu đó về những cuộc trình diễn gây sốc bằng những cái tin kiểu như: Nghệ sĩ A ... cởi quần đọc báo trong WC, nghệ sĩ B khỏa thân đính lông chim, nghệ sĩ C trình diễn bằng hành xác… Trong hai năm trở lại đây, nghệ thuật trình diễn ở Việt Nam bỗng dưng được mùa với rất nhiều sự kiện đáng chú ý và tốn không ít giấy bút của báo giới.

Cứ trình diễn là… cởi!
Đáng chú ý là cái tên nữ nghệ sĩ L.D.H với ít nhất hai cú sốc cho khán giả với hai chương trình trình diễn của mình. Lần đầu tiên là vào tháng 8 năm ngoái với màn cởi bỏ hết quần áo cho đến khi không còn một mảnh vải che thân, chị lấy hồ dán lên khắp cơ thể rồi nằm giữa đống lông màu xanh. Khi lông phủ lên khắp người, chị bắt một con chim trong lồng, ngậm vào mồm và nhả ra cho con chim bay.

Lần tiếp theo cách đây không lâu, cũng với nữ nghệ sĩ đó, chị dùng bàn là, những miếng bì lợn và cả… da tay của mình để tạo ra hiệu ứng cho khán giả. Có vẻ như L.D.H đã có phần… “ngượng ngùng” với hàng loạt bức ảnh khỏa thân của mình tràn lan trên các báo mạng ở đợt trình diễn trước mà lần này, chị yêu cầu mọi người không quay video và chụp ảnh màn trình diễn của mình. Nhưng ở đâu đó, một vài hình ảnh về màn trình diễn với bì lợn, bàn là và da tay của chị vẫn thấy xuất hiện.

Cũng đáng chú ý không kém trong giới nghệ sĩ trình diễn ở Hà Nội là cái tên L.A.H với những màn trình diễn của mình. Anh có thể đứng làm cột điện bên đường, cho người khác vô tư viết vẽ bậy lên người, thậm chí là… tè vào chân! Lần khác lại thấy anh xuất hiện trên các mặt báo với hình ảnh buổi trình diễn tụt quần đọc sách báo trong WC…

http://www1.laodong.vn/Images/2011/3/1/toi2jpg-044003
Màn trình diễn tụt quần vào... WC đọc báo của L.A.H



Những màn trình diễn như thế này đã không còn quá xa lạ với nghệ thuật trình diễn ở Việt Nam nữa. Nhưng phải nói ngay rằng, hàng loạt những màn trình diễn như trên đều đa phần tạo ra một tâm lí chung cho khán giả, công chúng khi nhìn nhận về nghệ thuật đương đại nói chung và nghệ thuật trình diễn nói riêng, đó là cứ hễ trình diễn thì phải… cởi quần áo, hoặc phải làm một điều gì đó thật khác người, thật sốc thì mới là trình diễn!

Nghệ thuật hay phản cảm?
Công chúng ngày càng quan tâm hơn đến nghệ thuật, đặc biệt là trình diễn nói riêng và nghệ thuật đương đại nói chung. Vậy ý kiến của phần đông khán giả khi tận mắt chứng kiến, hay theo dõi lại những màn trình diễn “cởi mở” thời gian gần đây như thế nào?

Đa phần ý kiến của khán giả ở trên các trang mạng, báo điện tử đưa tin về vấn đề này đều tỏ thái độ không đồng tình với những màn biểu diễn như thế này. Dù bản thân người trình diễn vẫn thường tiếp thu những ảnh hưởng của lối văn hóa của phương tây, mang nhiều nét đương đại hơn nhưng đây là ở Việt Nam, nơi có văn hóa phương Đông và không dễ chấp nhận mấy kiểu “cởi mở” một cách vô tư trước đám đông như thế. Đó là ý kiến của số đông khán giả trước những “cú sốc” mang tên trình diễn như trên.

Còn nữa, khán giả không chỉ không đồng tình trước những màn biểu diễn trên mà còn tỏ ra khó chịu: “Nếu như muốn nói một cái gì đó cao siêu, sâu xa hơn thì có thể mang đi chỗ khác trình diễn, hoặc chỉ trình diễn trước những nhà nghiên cứu, phê bình nghệ thuật. Còn khi mang ra trình diễn, thì nghệ sĩ phải tôn trọng khán giả chứ”. Chưa nói đến việc một vài ý kiến còn “phản bác” gay gắt màn trình diễn là bàn là vào tay của nữ nghệ sĩ L.D.H: “Là một người lớn mà chỉ nghe kể lại tôi đã thấy rùng mình, thử hỏi những người trẻ tuổi khi trông thấy kiểu “hành xác” đó chúng sẽ nghĩ gì? Ai dám chắc một trong số chúng sẽ không làm theo?”.

Cá nhân người nghệ sĩ để thực hiện được một màn trình diễn cũng có những sự chuẩn bị không nhỏ không chỉ về mặt sức khỏe mà còn về tâm lý, tinh thần. Nhưng nghệ sĩ hãy đừng đưa những “đao búa” của triết lý để làm nền cho những màn biểu diễn phản cảm của mình.

Bởi vì khán giả sẽ càng cảm thấy phản cảm trước những màn trình diễn trái với thuần phong mĩ tục của văn hóa. Và khi đó, e rằng những “ấn-tượng-tốt” hay một vài thông điệp nghệ sĩ mong muốn mang đến đã không còn giữ nguyên giá trị của nó.

ANH CUÔNG  (Báo Lao Động)
Họ tổ chức trình bầy những tuyệt phẩm của Thượng đế đấy.Nhiều Thượng đế mừng và cám ơn họ lắm lắm ! Mình phải cố gắng lôi hết sức ra mà cám cái đầu họ.
Đó là báo LÁ CẢI
Đó là nghệ sĩ LÁ CẢI
Đó là nghệ thuật LÁ CẢI
Đó là khán giả LÁ CẢI
Đó là văn hoá phẩm LÁ CẢI
Đó là vùng giang sơn LÁ CẢI
...
bác Tâm à

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đào Khói Mây

Thái Thanh Tâm đã viết:
Quyen ơi ! Thế mình chỉ có 7,5 thằng bạn thân thì làm thế nào ? Mà cái tháng có 3 con năm đó là tháng nào của năm nào vậy ?
ĐỌC-NGHE-NGHĨ  VÀ NÓI mà bác!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

THÔI XIN ĐỪNG 'QUỐC" NỮA
Nhà thơ Trần Trương



Chẳng hiểu có cái phong trào này từ đâu , chứ bây giờ biết bao nhiêu việc cần làm ngay cho dân sinh thì ít bàn mà cứ đi bàn cái vô tích sự chẳng làm cho nước ta giầu lên, sang lên chút nào đấy là việc mấy cái nhóm người dửng mỡ rủ nhau đi tìm…”CUỐC”. đầu tiên là việc mấy ông văn hóa đua ra ý tưởng tìm “Quốc Hoa”, chắc bởi thấy mấy nước xung quanh họ có “Quốc Hoa” cả nên mình cũng phải có cho oai!Ấy là Lào có hoa chăm Pa(Hoa Đại) , Ma-lay-si-a có hoa “Râm bụt”,Nhật có hoa Anh Đào…v..v nên ta cũng phải tìm cho bằng được. Có rất nhiều cuộc hội thảo, tọa đàm,thăm dò các nhà Hoa học, sử học, giáo sư, tiến sĩ đầu ngành mà đến nay vẫn chưa tìm ra Quốc Hoa của ta. Bí quá hay là cái tư duy quái gở của một ông giáo sư chóp bu lại đề xuất lấy hoa Mào Gà làm quốc hoa, thế mới kinh vì “nước vỏ lựu, máu mào gà” sẽ có nhiều “SUNG” khí chăng?nhưng nghĩ mãi dân làng tôi lại bảo lấy hoa Rau Muống là hay, vì nó có tính đồng thuận , tính nhân dân rất cao, ngày nào cũng có rau muống ăn thì hoa của nó gần gũi và thân thiện lắm.bàn mãi bây giờ tắc ..tị! đùng một cái,như một dây chuyền “Đô-mi-nô” mấy anh cao hứng đề xuất :Phải có “Quốc thơ”,chắc thơ bây giờ nhạt như nước ốc nên mau mau phải cứu lấy nó, đề cao nó, kẻo rồi mất Thơ cội nguồn là dễ mất nước như chơi!!Ôi dào quốc gì cũng không bằng…Thơ ĐỀ ngày nào cũng xuất hiện trên vỉa hè bán đắt như tôm tươi,cứ lấy những câu Lục bát ấy là vui và thiết thực, gần gũi đời thường lăm lắm. Tôi xin trích mấy câu ‘Lục bát” đăng ở báo tường của một cơ quan khoa học hẳn hoi:”Đoàn ta có Bác dẫn đầu/ Có Đảng lãnh đạo, có đồng bào ta”, đủ ý nghĩa chính trị mà lục bát  đấy! còn thơ ĐỀ ở vỉa hè:  “Hôm nay tháng tốt ngày lành/đầu to , đít nhỏ đề về sáu tư”, thế là nhao vào con số  sáu tư, vui đáo để, có lần đúng đề về như thơ phán,ai cũng phục anh ra đề …mà anh ấy bỏ nghề xe ôm đi làm thơ đề..trúng hơn mà lại nhàn nhã,chắc thế mà thơ Lục bát của ta “thiêng” quá nên có anh muốn đưa thành …QUỐC THƠ” chăng?và rồi còn Quốc phục nữa.đã có lần Bộ Văn Hóa may hàng chục bộ áo the khăn đóng định dành cho lãnh đạo cấp cao mặc nhân ngày giỗ tổ Hùng Vương, thế rồi bàn mãi không ai mặc  cái đồ dở hơi ấy cả và bắt buộc mấy ông quan đầu tỉnh mặc thử, xem ra cũng “chuế” nên năm sau đành thôi,đã chót theo TÂY mặc “Com-lê” rồi, giờ lại khăn đống áo the, giày Gia định xem ra nó lô lố,vậy là Quốc phục …đành nằm mai phục chờ thời vậy.Theo thiển nghĩ của thảo dân này,tôi chỉ xin các vị đang “Đi tìm hình của nước” hãy Sì-tốp lại cho,đừng thấy nước người ta có gì mình cũng phải có nấy.Ngày nào chúng ta đều thấy cảnh giao thông “Thịt với xương tim óc dính liền”, rồi tham nhũng như điên, ăn tiền trắng trợn, một cửa thì “hành” hơn nhiều cửa, học sinh đâm nhau như phim “Hô-li-hut”, thầy giáo lừa tình,giá cả tăng vọt,trái tim vô cảm, bệnh viện nhéch nhác, điện đóm phập phù…ôi biết bao thứ “Quốc nạn” ấy ta chung tay diệt trừ nó đi thì hơn biết bao nhiêu cái…hão huyền kia.Chờ trăm năm nữa ta dựng “QUỐC” ấy cũng không muộn. Cũng như 1000 năm Thăng Long-Hà Nội xong rồi mà có CỤ Rùa thiêng kia vẫn lở loét khắp người mà có sao đâu…Muốn “Quốc hồn”, “Quốc túy” vẻ vang lên thì mọi việc đổi mới trong kinh tế, văn hóa xin đừng chậm như… RÙA, hãy chữa cái bệnh RÙA ấy đi
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hoan1982

hoan1982 đã viết:
Thư ngỏ của Nhà văn Nguyễn Văn Thọ gửi Nhà thơ Trần Mạnh Hảo
Cập nhật: 9:31:00 23/2/2011
VanVn.Net – Nhà văn Nguyễn Văn Thọ, một trong số những tác giả được giải thưởng cuộc thi tiểu thuyết lần thứ ba của Hội Nhà văn Việt Nam với cuốn tiểu thuyết “Quyên”, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam hiện đang làm việc và sống tại cộng hòa Liên bang Đức vừa gửi về cho Ban biên tập VanVn.Net bức thư “kêu cứu” vì bị xúc phạm nhân phẩm. Chúng tôi xin đăng nguyên văn thư của Nhà văn Nguyễn Văn Thọ gửi tòa soạn và những kháng nghị gay gắt trong thư ngỏ gửi ông Trần Mạnh Hảo vì những bình luận có tính xúc phạm đến nhân cách của ông trên các phương tiện truyền thông đại chúng để các Nhà văn và bạn đọc trong và ngoài nước tham khảo và có ý kiến…
Kính gửi: Nhà văn Khuất quang Thuỵ - Tổng biên tập Báo mạng Hội nhà văn Việt Nam
Vừa qua, nhà thơ Trần Mạnh Hảo trong một văn bản có tên: Trao đổi với ông Trần Ngọc Tuấn: Ai “cầm batoong gõ lên đầu đồng nghiệp”? (1)in tại báo Thông luận- Paris, có đoạn văn vu cáo tôi vào Hội nhà văn không minh bạch: Vào cửa sau.
Thưa các anh chị!
Tôi viết văn từ năm 1972, cùng thời gian tham gia Hội diễn quân đoàn Ba Mặt trận Tây Nguyên với nhà văn Khuất quang Thuỵ, khi tôi là sĩ quan thuộc trung đoàn 593 sư 320. Từ năm 1985 tôi xuất hiện chính thức trên văn đàn với tư cách người viết văn xuôi với ba truyện ngắn in liền trên Tuần báo Văn Nghệ, khi đó gây dư luận nhất là truyện ngắn Muối mặn, sau được nhà văn Lưu Quang Vũ chuyển thể thành kịch chèo, giật giải nhất tại liên hoan sân khấu chèo năm 1986.
Do lí do cá nhân tôi không viết nữa, cho tới tận năm 1996 quay trở lại văn chương lần lượt từng năm xuất bản ba tập thơ, ba tập truyện ngắn và  hai tập tạp bút, ấy là chưa kể tới cuốn tiểu thuyết “Quyên” gần đây được dư luận văn học Việt Nam trong và ngoài nước chú ý. Tiểu thuyết “Quyên” được giải B ở cuộc thi tiểu thuyết 2006-2009 Hội nhà văn.
Từ khi xuất hiện trên văn đàn tới nay, mặc dù ở nước ngoài, tôi đã giật được bốn gỉai văn chương quan trọng trên hai tờ báo văn học lớn, đáng chú ý là:
- Giải nhì không có giải nhất cuộc thi truyện ngắn Tạp chí Văn nghệ quân đội 2000-2001
- Hai lần đoạt giải ba và giải tư của hai lần các cuộc thi báo Văn nghệ.
- Giải thưởng tập truyện ngắn “Vàng xưa” của giải hàng năm Hội nhà văn Việt Nam.
Tự nhận thấy tôi đủ tư cách tham gia vào Hội nhà văn Việt Nam theo điều lệ Hội, tôi đã viết đơn xin vào Hội và gửi về Việt Nam từ năm 2002 và ngay sau đó liên tục có nhiều tác phẩm in đều đặn trên các báo văn chương Việt Nam, nên năm 2004 tôi đã được Hội nhà văn kết nạp là hội viên Hội nhà văn Việt Nam.
Tôi tự khẳng định ở mặt bằng nhà văn Việt Nam đương đại, tôi xứng đáng là Hội viên Hội nhà văn với 45 truyện ngắn, mà trong đó hơn 90 phần trăm rơi vào các tuyển tập truyện ngắn hay chọn lọc hàng năm, topten hàng năm của báoVăn Nghệ hay nhiều báo khác tại miền Bắc, cũng như topten tuyển 50 năm truyện ngắn xuất sắc của văn học Việt Nam hiện đại của ba nhà xuất bản lớn tại Việt Nam. Ngoài ra là hơn 50 tuỳ bút bút kí văn học cùng nhiều bài tiểu luận văn chương in báo ch í văn chương từ Mỹ tới Canada và  Hung, Nga, Đức; cũng như trên những tờ báo lớn trong nước từ Nam đến Bắc.
Tự biết mình, việc làm của Ông Trần Mạnh Hảo tôi xác định là sự vu cáo bôi nhọ danh dự, nhân cách của tôi. Đó là điều không chỉ tổn thương tới nhân cách một con người mà còn tư cách một nhà văn.
Xin các anh chị công khai  lá thư này, để các nhà văn căn cứ vào các tác phẩm của tôi, thấy rõ tôi là ai, có đủ tư cách nhà văn không? Và, nếu ai phát hiện tôi có một hành vi chạy chọt vào Hội nhà văn, thậm chí gọi điện thoại cho bất cứ Uỷ viên Ban chấp hành nào vận động cho tôi vào Hội, hãy tố cáo rõ hành vi ấy, nếu có.
Tôi nhờ ba mạng cá nhân các anh chị, với tư cách đồng nghiệp và mạng Hội Nhà văn bảo vệ uy tín, nhân cách tôi, cho đăng công khai lời tự bạch này bảo vệ quyền con người trước sự vu cáo của ông Trần Mạnh Hảo và kèm theo lá thư của tôi công khai chất vấn ông Hảo.
Kính thư!
Nguyễn Văn Thọ (Đã kí)
Thư ngỏ: ông Trần Mạnh Hảo phải  công khai trả lời tôi - Nguyễn VănThọ
Thưa ông Trần Mạnh Hảo!
Trên báo mạng Thông luận-Paris có bài viết của ông: Trao đổi với ông Trần Ngọc Tuấn: Ai “cầm batoong gõ lên đầu đồng nghiệp”? (1) kí tên ông: Trần Mạnh Hảo, có đoạn liên quan tới cá nhân tôi, viết như sau:
Có người nói nhỏ với tôi: sở dĩ ông Trần Ngọc Tuấn viết bài “Chém” “Dị hương” là Trần Mạnh Hảo “tự thiến” văn hóa đọc” là để làm đơn xin vào Hội Nhà Văn Việt Nam theo kiểu Thọ Muối (Nguyễn Văn Thọ). Tôi không tin điều này, vì một người quân tử như ông Trần Ngọc Tuấn, lẽ nào lại phải vào Hội Nhà Văn theo kiểu “đi cửa sau” không minh bạch thế?
Như vậy, ở đoạn văn này, tôi và nhiều bạn bè tôi trên thế giới và bạn đọc được hiểu là:
Tôi Nguyễn Văn Thọ đã làm đơn xin vào Hội nhà văn theo cửa sau. Vậy đề nghị ông nói rõ công khai cho tất cả các nhà văn Việt Nam biết: Tôi làm đơn xin vào Hội nhà văn theo  cửa sau như  thế nào. Và, xin ông chứng minh rõ điều đó.
Tôi xin cam đoan rằng, nếu ông chứng minh rõ được việc này, tôi sẽ làm ngay đơn xin ra khỏi Hội nhà văn Việt Nam, đồng thời xin rút tất cả các giải thưởng, phần thưởng văn học từ trước tới nay, sẽ công khai xin lỗi nhân dân và xin lỗi các nhà văn nhà thơ bạn đọc tôi trên toàn thế giới.
Thưa ông Tràn Mạnh Hảo, cũng trên văn bản này, khi tranh luận với người tên là Trần Ngọc Tuấn sống ở CH. Sec, ông có bộc lộ v ề ông:
Thưa ông Trần Ngọc Tuấn, nguyên tắc phê bình văn học của tôi từ trước đến nay là: tuyệt đối không xúc phạm cá nhân, bất cứ kết luận nào, sự phân tích nào cũng phải đưa ra bằng chứng. Tôi chỉ phê bình trên văn bản học thuật, không hề bịa tạc ra dẫn chứng hay đi ra ngoài lĩnh vực văn học (Trần Mạnh Hảo – Trao đổi với Trần Ngọc Tuấn…. đã dẫn như trên-1)
Tôi cũng tin một nhà thơ như ông có nhân cách để làm như ông viết, tức là tuyệt đối không xúc phạm các nhân, bất cứ kết luận nào, sự phân tích nào cũng phải đưa ra bằng chứng. Vậy xin ông thực hiện việc tôi nêu trên là, chứng minh một cách nghiêm túc, có bằng chứng việc đi cửa sau của tôi vào Hội nhà văn. Việc tôi yêu cầu ông làm này cũng là để khẳng định nhân cách của ông nói như làm hoặc là ông nói và làm là hai việc trái ngược nhau.
Tôi coi việc này là nghiêm trọng, vì đây là nhân cách một con người, tư cách một nhà văn cần có bị ông làm tổn thương nghiêm trọng.
Còn nếu ông không chứng minh được, thì ông phải xin lỗi công khai tôi trên tờ báo mạng Thông Luận và trên các mạng ở Việt Nam như Báo mạng Hội nhà văn Việt Nam, mạng của các nhà văn Lê Thiếu Nhơn, Trần Nhương và Phong Điệp.
Nếu ông không tiến hành trả lời đề nghị này của tôi, sau một tuần, thì căn cứ vào luật pháp nhà nước về quyền bảo vệ nhân phẩm và con người, tôi buộc phải đưa ông ra toà án nhân dân để chúng ta hai Nhà văn cùng giải quyết.
Kính thư!
Nguồn:http://hoinhavanvietnam.vn/Default.aspx?tabid=14&lang=vi-VN
Sau khi nhận được thư ngỏ đầy tâm tư của nhà văn Nguyễn Văn Thọ, lethieunhon.com đã chuyển cho nhà thơ Trần Mạnh Hảo để mong có một cuộc đối thoại văn minh giữa những người cầm bút ít ỏi còn thao thức với nghề văn chương đang mai một dần tại nước ta. Thật mừng, nhà thơ Trần Mạnh Hảo ngay lập tức phản hồi tích cực: “Nhiều người đã hỏi tôi: Trần Mạnh Hảo vào Hội nhà văn VN bằng cửa sau hay cửa trước? Tôi phải thành thật trả lời: Vào cửa trước hay cửa sau có gì quan trọng đâu, vì mỗi lần đại hội nhà văn thì tôi được gặp vô số nhà văn có thẻ hội viên mà không có tác phẩm, hoặc gặp những hội viên chỉ có tiền bạc của đại gia mà không có trang viết của văn nhân. Thử hỏi, những người như thế thì làm sao vào Hội nhà văn VN bằng cửa trước như Nguyễn Văn Thọ được? Riêng tôi, không vào bằng cửa nào cả, vì họ tự động lôi cổ tôi vào năm 1976, khiến nhiều lúc tôi ngỡ Hội nhà văn VN đã thay cửa sau thành cửa trước, và biến cửa trước thành cửa sau!"

NHÀ VĂN NGUYỄN VĂN THỌ VÀO HỘI NHÀ VĂN VN CỬA TRƯỚC, CHỨ KHÔNG PHẢI CỬA SAU!
Sài Gòn Ngày 23/02/2011
Kính gửi nhà văn Nguyễn Văn Thọ!
Nhận được lá thư của ông, tôi viết thư trả lời ông liền đây.
Thưa ông,
Trên một vài mạng ( website) tôi có gửi in bài : “ TRAO ĐỔI VỚI ÔNG TRẦN NGỌC TUẤN AI : “CẦM BATOONG GÕ LÊN ĐẦU ĐỒNG NGHIỆP” ?, có đoạn nhắc đến tên ông như sau :
“Có người nói nhỏ với tôi: sở dĩ ông Trần Ngọc Tuấn viết bài “Chém” “Dị hương” là Trần Mạnh Hảo “tự thiến” văn hóa đọc” là để làm đơn xin vào Hội Nhà Văn Việt Nam theo kiểu Thọ Muối (Nguyễn Văn Thọ) .Tôi không tin điều này, vì một người quân tử như ông Trần Ngọc Tuấn, lẽ nào lại phải vào Hội Nhà Văn theo kiểu “đi cửa sau” không minh bạch thế?”
Đọc xong đoạn văn này, nhà văn Nguyễn Văn Thọ nổi đóa lên là quá đúng. Tôi tuy không phải bạn của ông nhưng từng quen biết ông từ hồi năm 1976, năm tôi làm ở báo Văn Nghệ Giải Phóng do anh Giang Nam và anh Hoài Vũ phụ trách ; cũng năm ấy Nguyễn Văn Thọ ( hình như lúc đó ông là lính pháo binh đóng ven Sài Gòn ?) đã được giải truyện ký của báo này.
Việc ông Nguyễn Văn Thọ vào Hội Nhà Văn là đường đường chính chính, không phải vào cửa sau, tôi xin đính chính. Đưa tên ông Thọ vào đoạn văn trên là không đúng. Vì bản chất ông Nguyễn Văn Thọ và ông Trần Ngọc Tuấn rất khác nhau : ông Thọ trước sau như một, còn ông Trần Ngọc Tuấn, vì động cơ vào Hội Nhà Văn nay chợt quay ra chửi các đồng chí của mình ở hải ngoại từng viết bài chống Cộng y như mình…

Trong khi viết, tôi chỉ nghĩ là hiện nay có một phong trào các nhà văn người Việt ở Đông Âu xin vào Hội Nhà Văn VN kiểu như ông Nguyễn Văn Thọ. Do trình độ diễn đạt của tôi còn hạn chế, nên hai câu văn trên không ra đúng ý này, mà lại thành phản nghĩa, đâm ra bôi nhọ danh dự nhà văn Nguyễn Văn Thọ.

Trước công luận, tôi xin lỗi ông Thọ. Tôi cũng xin nói thêm, hiện nay một số vị vào Hội Nhà Văn ( cả trong và ngoài nước) là đi bằng cửa sau, vì họ chẳng viết cái gì ra hồn, thậm chí chưa viết gì cũng thấy họ có tên trong Hội…Trong khi đó có những người viết hay, có uy tín văn học thì mấy lần Hội xét kết nạp cũng bị loại .Việc làm mờ ám của chuyện kết nạp hội viên  không chính danh của ban lãnh đạo Hội đã làm ảnh hưởng đến uy tín nhiều người, trong đó có uy tín rất to của nhà văn Nguyễn Văn Thọ.

Tôi sẽ thông báo điều này với mấy website có in bài trên của tôi để họ xóa đi đoạn văn làm nhà văn Nguyễn Văn Thọ đau đớn..
Nhiều người đã hỏi tôi: Trần Mạnh Hảo vào Hội nhà văn VN bằng cửa sau hay cửa trước? Tôi phải thành thật trả lời: Vào cửa trước hay cửa sau có gì quan trọng đâu, vì mỗi lần đại hội nhà văn thì tôi được gặp vô số nhà văn có thẻ hội viên mà không có tác phẩm, hoặc gặp những hội viên chỉ có tiền bạc của đại gia mà không có trang viết của văn nhân. Thử hỏi, những người như thế thì làm sao vào Hội nhà văn VN bằng cửa trước như Nguyễn Văn Thọ. Riêng tôi, không vào bằng cửa nào cả, vì họ tự động lôi cổ tôi vào năm 1976, khiến nhiều lúc tôi ngỡ Hội nhà văn VN đã thay cửa sau thành cửa trước, và biến cửa trước thành cửa sau!

Kính chúc nhà văn Nguyễn Văn Thọ sức khỏe, viết nhiều hơn nữa.
Kính thư
TRẦN MẠNH HẢO
Cái gì biết thì chia sẻ.Đừng sợ người ta cười mình hợm hĩnh.Chỉ e người ta không muốn tiếp thu.Cái gì chưa biết thì hỏi.Đừng ngại người ta cười mình dốt.Chỉ sợ mình hoài dốt thật(Ketxu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

@ Bác Thái Thanh Tâm:

Chính vì

Thái Thanh Tâm đã viết:
Ngày nào chúng ta đều thấy cảnh giao thông “Thịt với xương tim óc dính liền”, rồi tham nhũng như điên, ăn tiền trắng trợn, một cửa thì “hành” hơn nhiều cửa, học sinh đâm nhau như phim “Hô-li-hut”, thầy giáo lừa tình,giá cả tăng vọt,trái tim vô cảm, bệnh viện nhéch nhác, điện đóm phập phù…ôi biết bao thứ “Quốc nạn”
nên người ta mới bày ra cái trò


Thái Thanh Tâm đã viết:

THÔI XIN ĐỪNG 'QUỐC" NỮA

Chẳng hiểu có cái phong trào này từ đâu , chứ bây giờ biết bao nhiêu việc cần làm ngay cho dân sinh thì ít bàn mà cứ đi bàn cái vô tích sự chẳng làm cho nước ta giầu lên, sang lên chút nào đấy là việc mấy cái nhóm người dửng mỡ rủ nhau đi tìm…”CUỐC”. đầu tiên là việc mấy ông văn hóa đua ra ý tưởng tìm “Quốc Hoa”,
để đánh lạc hướng các bức xúc và ru ngủ dư luận.
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 133 trang (1325 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [63] [64] [65] [66] [67] [68] [69] ... ›Trang sau »Trang cuối