Trang trong tổng số 17 trang (168 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Thiên Sứ

BẾN THU PHỐ
Trịnh Phong

Bến Thu dài dặc như Thu
Xác xơ lều quán hoang vu giang đầu.
Lòng ta chồng chất mối sầu
Hay là cất bước lên lầu Đông Thiên.
Phương Tây kìa đất Trường An,
Dưới lầu nước biếc miên man xuôi dòng.
Gửi lòng theo nước về đông,
Vì ai nước mắt mấy dòng rơi mau.
Người ơi đừng để chờ lâu
Nhớ người ta ở Dương Châu đón người.
TP

.
THU PHỐ CA
Thiên Sứ
Cảm tác thơ anh Trịnh Phong và Lý Bạch

Phố Thu man mác sương thu.
Quạnh hiu lều quán, hoang vu giang đầu.
Cành buồn như chất thêm sầu.
Bâng khuâng ta bước lên lầu Đông Thiên.
Dưới lầu sóng gợn sầu miên.
Ráng chiều le lói dưới miền Trường An.
Nhớ thương trên sóng dâng tràn.
Về phương Đông gửi lời than nhắn người.
Trông người mắt lệ tuôn rơi.
Đợi người khắc khoải một trời Dương Châu.
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

ĐÊM TRĂNG ĐI TRÊN SÔNG
Thiên Sứ
Cảm tác thơ Lý Bạch

Xác xơ Hải thụ bên sông.
Lá rơi hiu hắt, gió mênh mông buồn.
Lên thuyền trong ánh trăng suông.
Trời thu nâng gió cánh buồm lướt trôi.
Bâng khuâng trăng, nước, mây, trời...
Xa xa núi thẳm bồi hồi trôi theo.
Sông Ngân bằn bặt trăng treo.
Rừng khuya cô tịch trong hiu hắt sầu.
Mang mang ca vọng rừng sâu.
Ấy người hái củ ấu sầu miên ca:
"Ngạn khúc mê hậu phố
Sa minh hám tiền châu"
Mênh mông sông nước giang đầu.
Nhớ người chạnh nỗi ưu sầu biệt ly.



ĐÊM TRĂNG ĐI TRÊN SÔNG
Thơ Lý Bạch
Phan Lang dịch

Gió trên sông thổi nhè nhẹ
Mùa thu những cây hải thụ xác xơ
Lên thuyền trong đêm trong sáng
Treo chiếu lên để thuyền nhẹ đi
Trăng theo núi xanh di chuyển
Nước cùng trời cũng di chuyển theo
Giải ngân hà bằn bặt trên cao
Chỉ cảm thấy rừng mây lặng lẽ
Trông hướng về mênh mông
Theo sông thuyền đi dằng dặc
Buồn nhiều vì hoa cỏ đã tàn
Lại nghe được những bài ca của người hái củ ấu:
"Ngạn khúc mê hậu phố"
"Sa minh nhìn xuống tiền châu"
Nhớ anh nhưng không gặp được
Ở xa làm tăng thêm nỗi buồn biệt ly.

NGUYỆT DẠ GIANG HÀNH
Lý Bạch

Phiêu phiêu giang phong khởi
Tiêu táp hải thụ thu
Đăng lô mỹ thanh dạ
Quải tịch di khinh chu
Nguyệt tùy bích sơn chuyển
Thủy hợp thanh thiên lưu
Diểu như tinh hà thượng
Đán giác vân lâm u
Quy lộ phương hạo hạo
Tồ xuyên khứ du du
Đồ bi huệ thảo yết
Phúc thính lăng ca sầu
Ngạn khúc mê hậu phố
Sa minh hám tiền châu
Hoài quân bất khả kiến
Lưu viễn tăng ly ưu.
-------------------
Nguyên văn đầu đề bài thơ:
Nguyệt Dạ Giang Hành ký Thôi Viên Ngoại Tông Chi
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

CỬU BIỆT LY
Thiên Sứ
Cảm tác ý thơ Lý Bạch

Người đi biền biệt giang đầu.....
Hoa đào mấy độ buông sầu Ngọc lâu.
Kỷ niệm đây. Người ở đâu?
Tờ thư hoa gấm, nhạt màu thời gian...
Cõi lòng nát tan.
Người vô tình hoài.
Sầu dâng miên man.
Tàn tạ dung nhan.
Thư theo cánh nhạn.
Biền biệt thời gian...

Người ơi có nhớ nhau không?
Cô phòng như cả mùa Đông lạnh lùng?
Trời Tây mây núi chập chùng.
Hồn ai có lạnh mấy từng tuyết rơi?
Mây gió chơi vơi.
Sầu nghiêng dòng đời.
Ai xui ly biệt trong đời?
Để cho cánh nhạn phương trời nhớ nhau.
Chốn xưa đây, người xưa đâu?
Hoa rơi lãng đãng, úa màu rêu phai.


XA CÁCH LÂU
Lý Bạch
Người dịch: Không rõ.

Mấy xuân xa cách chửa về nhà
Năm lần cửa ngọc thấy đào hoa
Huống còn thư chữ gấm
Mở xem dạ xót xa...
Quặn lòng đứt ruột đau khôn xiết
Tóc mây biếng chải, mai thôi kết
Sầu tựa gió về tung bạch tuyết
Năm trước được thư nhắn Dương Đài
Năm nay đưa thư giục giã hoài...
Gió đông chừ gió đông!
Hãy thổi mây bay về tây cho ai...
Hẹn về sao cứ sai ?
Hoa rơi lặng lẽ lớp rêu phai...


CỬU BIỆT LY
Lý Bạch

Biệt lai kỷ xuân vị hoàn gia,
Ngọc song ngũ kiến anh đào hoa.
Huống hữu cẩm tự thư,
Khai giam sử nhân ta.
Chí thử trường đoạn bỉ tâm tuyệt,
Vân hoàn lục mấn bãi sơ kết,
Sầu như hồi phiêu loạn bạch tuyết.
Khứ niên ký thư báo Dương Đài,
Kim niên ký thư trùng tương thôi.
Đông phong hề đông phong
Vị ngã xuy hành vân sử tây lai
Đãi lai cánh bất lai!
Lạc hoa tịch tịch uỷ thương đài.
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

TRĂNG QUAN ẢI
Thiên Sứ
Cảm tác thơ Lý Bạch

Trăng treo trên đỉnh Thiên San.
Buông buồn mây biển khắp miền nhân gian.
Trăng gió quan san.
Mang mang đêm tàn
Ngang đường quân Hán đóng đồn.
Trước miền Thanh Hải quân Hồ hiên ngang.
Chiến chinh phũ phàng.
Ngọc đá tan hoang.
Xưa nay chinh chiến..
Mấy kẻ về làng?
Thềm trăng cô phụ mơ màng.
Ai xui chinh chiến duyên vàng chia phôi.
Trăng suông soi lạnh bên trời.
Hắt hiu sương gió phủ đời chinh phu....
*

TRĂNG QUAN ẢI
Dịch thơ - Không rõ tác giả

Vầng trăng qua núi thiên san
Mênh mang nước bể mây ngàn sáng soi
Gió đâu muôn dặm chạy dài
Thôi đưa trăng sáng ra ngoài ngọc môn
Bạch đăng quân Hán đóng đồn
Vùng kia Thanh Hải dòm luôn mắt Hồ
Từ xưa bao kẻ chinh phu
Đã ra đất chiến, về ru mấy người?
Buồn trong cảnh sắc đêm trời
Giục lòng khách thú nhớ nơi quê nhà
Lầu cao đêm vắng ai mà
Đêm nay than thở ắt là chưa nguôi
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

THU XƯA
Thiên Sứ
     Thân không trời đất mà mưa gió
     Lòng chẳng binh đao cũng chiến trường
                        Ngân Giang nữ sĩ
                        Thân mến tặng Laviedt.


Hiu hắt người đi, biệt dặm đường...
Chiều buồn khắc khoải ánh chiêu dương.
Đầu cành ngơ ngác con chim khách .
Bến nước buồn tênh, cảnh đoạn trường.

*
Đã nói chi đâu để lỡ làng..
Mà sao tan nát sóng Tương giang?
Người đi biền biệt trời thương nhớ.
Chẳng gió mưa chi cũng phũ phàng

*
Tình không kịp hẹn đã chia đôi.
Kỷ niệm chưa phai chuyện đã rồi.
Nhớ phút bên hồ ru cảnh mộng.
Ngậm ngùi trăng nước cũng pha phôi.
*
Người đi...đi mãi biết về đâu.
Chỉ thấy trăng buông, sóng gợn sầu.
Người ơi đừng bỏ muôn thu lại...
Để cõi Thu Xưa lạnh sắc mầu.

*

Cảm tác
THU XƯA
Laviedt

Mỗi bước bâng khuâng mấy dặm đường
Lá thu vàng nhuộm ánh chiều dương
Cánh chim đơn lẻ cùng cô khách
Mỏi gối,chồn chân khúc đoạn trường.
*
Hẹn ước mà chi đã lỡ làng
Bến xưa lỗi hẹn chuyến đò ngang
Để thu ly biệt tràn thương nhớ
Để gió mưa tuôn luống phũ phàng.
*
Tri kỷ tri âm hẹn chung đôi
Nâng niu chia sẻ chút tình đời
Một phút bên nhau thiên đường mộng
Lung linh trăng nước cũng chơi vơi.
*
Dù xa...dù ở mãi nơi đâu
Nhớ ánh trăng buông,sóng gợi sầu
Bên hồ lơi lả nhành liễu rủ
Để cõi THU XƯA thắm sắc màu.
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

TÌM HỨA SƠN NHÂN KHÔNG GẶP
Thiên Sứ
Cảm tác thơ Lý Bạch


Về nơi am cỏ người xưa.
Người đâu không thấy, gió đưa ngập ngừng.
Trước sân, rêu phủ mấy từng.
Xa xa mây khói, chập chùng non xanh.
Hồng trần gió bụi chẳng đành.
Tìm nơi núi biếc non xanh ru đời.
Thiên Thai một cõi xa vời.
Người xưa cưỡi hạc, mây trời phiêu du.
Mang mang sương khói mit mù.
Người đi để cả ngàn thu đợi chờ.



TÌM HỨA SƠN NHÂN KHÔNG GẶP
Giới thiệu Thơ Lý Bạch
Cao Bá Vũ dịch

   Dừng chân truyền xá ngâm thơ
   Tìm nơi cao ẩn ngẩn ngơ hướng nào
   Xanh mờ khói phủ non cao
   Trắng phau mây toả lối vào Thiên Thai
   Sân rêu quanh quẩn đứng ngồi
   Thảo am nào thấy bóng người vào ra
   Dường như cỡi hạc chơi xa
   Ngàn năm tiên mới ghé qua một lần.

   TẦM HỨA SƠN NHÂN BẤT NGỘ
   Thơ Lý Bạch

   Ngã trâm truyền xá thi
   Lai phỏng tiên nhân cư
   Yên tĩnh mê cao tích
   Vân lâm cách thái hư
   Khuy đình đãn tiêu sách
   Yû trượng kiến trù trừ
   Ưng hoá liêu thiên hạc
   Quy đương thiên tuế dư
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

UỐNG RƯỢU CÙNG TRĂNG.
Cảm tác thơ Lý Bạch
Thiên Sứ

Đỉnh núi sườn non, đường lối cũ....
Tìm trăng,
Uống rượu, khách trăng ơi!....
Lãng đãng bên trăng ..hình bóng nhạt.
Cố tri muôn thưở....Bóng ta ơi.....
Nghiêng bầu rươu ta mời.
Nâng ly Bách hoa tửu..
Rượu quí nhất trần gian .
Chưa có trên Quảng Hàn.
Hương men Nguyệt lão mơ màng....
Lung linh ánh Nguyệt, ngỡ ngàng trăng say.
Còn ta với bóng ta đây.
Cùng nhau nâng chen, ngất ngây xuân tình...
Ta người như bóng với hình.
Khi say ngây ngất, còn mình ta thôi...
Ánh trăng ơi.
Bóng hình ơi.
Chúng ta hãy kết duyên đời bên nhau..
Cùng nâng chéu rượu giải sầu.
Nghêu ngao, mây Hán, non Tần rong chơi....
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

ĐỀ THƠ QUÁN RƯỢU
Thiên Sứ
Cảm tác diễn ý thơ Lý Bạch


Lơ thơ tơ liễu bên đường.
Xiêu xiêu quán nhỏ bay hương mặn mà.
Người đâu cá lặn nhạn sa.
Tay ngà nâng rượu, khách là đà say.
Kim Lăng quân! Ta đi đây.
Cùng nhau cạn chén rượu đầy nhớ nhau.
Trường giang sóng cuộn bạc đầu...
Ai đem sông nước đo sầu thiên thu.....


LƯU THƠ TỪ BIỆT Ở QUÁN RƯỢU KIM LĂNG
Laviedt

Liễu bay hương gió ngọt ngào
Quán cô hàng rượu mời chào kẻ say
Kim Lăng đưa tiễn ai đây
Người đi kẻ ở, chén đầy lại vơi
Trường giang nhắn hỏi tới ai
Nước, tình đôi ngả vắn dài đã phân?


Nguyên tác:
KIM LĂNG TỬU TỨ LƯU BIỆT
Lý Bạch

Phong xuy liễu hoa mãn điếm hương,
Ngô cơ áp tửu hoán khách thường.
Kim Lăng tử đệ lai tương tống,
Dục hành bất hành, các tận trường.
Thỉnh quân thí vấn đông lưu thuỷ,
Biệt ý dữ chi thùy đoản trường ?


THƠ LƯU LẠI ĐỂ TỪ BIỆT Ở QUÁN RƯỢU KIM LĂNG
KHƯƠNG HỮU DỤNG dịch

Quán ngạt ngào hương gió liễu bay,
Cô hàng rượu đẹp ép người saỵ
Kim Lăng bạn trẻ ra đưa tiễn,
Kẻ ở người đi cạn chén đầỵ
Nhờ ai hỏi nước Trường Giang thử,
Nước ấy tình kia ai vắn dài ?
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

HOÀNG HÔN
Thơ Bích Hoàng

Chiều tắt rồi , sao ráng đỏ ngầu ?
Mi dài chớp lệ vợi dòng châu !
Hoàng hôn xuố́ng núi gieo ly biệt
Đêm nghẹn ân tình mắt thẳm sâu

Hoạ
Thiên Sứ

Chiều tím ngẩn ngơ biệt ráng sầu.
Cho tình chết lặng giữa đêm thâu.
Hoàng hôn đưa cả trời ly biệt.
Lạnh lẽo ngàn sao rụng mái đầu.
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Sứ

SÓNG CỒN
Bích Hoàng

Nửa đêm gửi mộng vào thơ
Ruợu không hãm lại mà hơ nỗi buồn
Lòng reo lên đợt sóng cồn
Xôn xao nỗi nhớ bồn chồn nỗi đau .

CẢM TÁC TỪ BÀI SÓNG CỒN
Thiên Sứ

Đâu còn mộng gửi vào thơ.
Men tình đã nhạt ....bơ vơ nỗi buồn.
Một trời buông ánh trăng suông.
Theo triền sóng vỗ.... nửa hồn thương đau.
Trăng xưa đã vỡ màu hoang dại
Để áng phù vân đọng nét buồn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 17 trang (168 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] ... ›Trang sau »Trang cuối