Thơ » Anh » William Shakespeare » Sonnet
My love is strengthen’d, though more weak in seeming;
I love not less, though less the show appear:
That love is merchandized whose rich esteeming
The owner’s tongue doth publish every where.
Our love was new and then but in the spring
When I was wont to greet it with my lays,
As Philomel in summer’s front doth sing
And stops her pipe in growth of riper days:
Not that the summer is less pleasant now
Than when her mournful hymns did hush the night,
But that wild music burthens every bough
And sweets grown common lose their dear delight.
Therefore like her I sometime hold my tongue,
Because I would not dull you with my song.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 05/02/2007 06:54
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi ngày 05/02/2007 07:07
Anh yêu em, nhưng không như người khác
Say đắm yêu em, anh chẳng nói nhiều
Vì ai tình yêu khắp nơi khoác lác
Người ấy khác gì đem bán tình yêu.
Khi mới yêu em, tình yêu thắm ngọt
Anh đã nói yêu em, tha thiết, mặn mà
Như hoạ my cứ xuân về lại hót
Nhưng mùa hè chim bặt tiếng không ca.
Nhưng không phải mùa hè mất vui vì thế
Khi con chim thôi hót trên cành
Mà tiếng nhạc, khi quá nhiều, quá dễ
Dẫu ngọt ngào, nhưng cũng nhảm âm thanh.
Cũng thế, như chim, bây giờ anh ít nói
Dù vẫn rất yêu em, cho tai em đỡ mỏi.
Gửi bởi hảo liễu ngày 05/12/2015 20:11
Tình sâu lắng dẫu mới nhìn mờ nhạt.
Bởi anh yêu có biểu hiện bao giờ
Đâu phải tình buôn bán để giàu to
Đem lời rao ra mọi nơi công bố
Tình chúng ta như mùa xuân mới rộ
Anh muốn chào qua tiếng hát bài thơ
Như sơn ca đã hót trước mùa hè
Phải dừng lại dẫu đến ngày chín mọng
Đâu phải hè ít niềm vui sống động
Khi tình ca vắng bặt giữa đêm thanh
Nhưng trỗi lên sẽ trĩu nặng cây cành
Đem ngọt ngào đánh mất niềm sâu lắng
Cũng như chim, anh giữ lời im lặng
Không muốn em phải u uẩn vì anh.
Anh yêu mãnh liệt hơn – dù hiếm hoi thể hiện,
Anh yêu nhiều hơn – dù nói ít hơn.
Ta hay khiến người ta yêu hờn giận,
Khi về tình yêu ta nói suốt sớm hôm.
Tình đôi ta như hoa ngày xuân bừng nở,
Anh vang lời ca âu yếm mấy trăm dòng,
Như hoạ mi run rẩy hót vào mùa Hạ,
Chỉ lặng im khi thời khắc đã xong.
Không bởi mùa Hạ đã về hồi kết,
Hay bởi màn đêm không còn đẹp như xưa,
Nhưng bởi âm nhạc vang bay khắp chốn
Đã thành quen, vẻ đẹp bị hững hờ.
Và như hoạ mi, môi anh ngậm lại
Không sầu lòng em bằng tiếng ca êm ái.