Thơ » Anh » William Blake
Đăng bởi tôn tiền tử vào 31/07/2023 00:34
To see a World in a Grain of Sand
And a Heaven in a Wild Flower
Hold Infinity in the palm of your hand
And Eternity in an hour
A Robin Redbreast in a Cage
Puts all Heaven in a Rage
A Dove house filld with Doves & Pigeons
Shudders Hell thr’ all its regions
A dog starvd at his Masters Gate
Predicts the ruin of the State
A Horse misusd upon the Road
Calls to Heaven for Human blood
Each outcry of the hunted Hare
A fibre from the Brain does tear
A Skylark wounded in the wing
A Cherubim does cease to sing
The Game Cock clipd & armd for fight
Does the Rising Sun affright
Every Wolfs & Lions howl
Raises from Hell a Human Soul
The wild deer, wandring here & there
Keeps the Human Soul from Care
The Lamb misusd breeds Public Strife
And yet forgives the Butchers knife
The Bat that flits at close of Eve
Has left the Brain that wont Believe
The Owl that calls upon the Night
Speaks the Unbelievers fright
He who shall hurt the little Wren
Shall never be belovd by Men
He who the Ox to wrath has movd
Shall never be by Woman lovd
The wanton Boy that kills the Fly
Shall feel the Spiders enmity
He who torments the Chafers Sprite
Weaves a Bower in endless Night
The Catterpiller on the Leaf
Repeats to thee thy Mothers grief
Kill not the Moth nor Butterfly
For the Last Judgment draweth nigh
He who shall train the Horse to War
Shall never pass the Polar Bar
The Beggars Dog & Widows Cat
Feed them & thou wilt grow fat
The Gnat that sings his Summers Song
Poison gets from Slanders tongue
The poison of the Snake & Newt
Is the sweat of Envys Foot
The poison of the Honey Bee
Is the Artists Jealousy
The Princes Robes & Beggars Rags
Are Toadstools on the Misers Bags
A Truth thats told with bad intent
Beats all the Lies you can invent
It is right it should be so
Man was made for Joy & Woe
And when this we rightly know
Thro the World we safely go
Joy & Woe are woven fine
A Clothing for the soul divine
Under every grief & pine
Runs a joy with silken twine
The Babe is more than swadling Bands
Throughout all these Human Lands
Tools were made & Born were hands
Every Farmer Understands
Every Tear from Every Eye
Becomes a Babe in Eternity
This is caught by Females bright
And returnd to its own delight
The Bleat the Bark Bellow & Roar
Are Waves that Beat on Heavens Shore
The Babe that weeps the Rod beneath
Writes Revenge in realms of Death
The Beggars Rags fluttering in Air
Does to Rags the Heavens tear
The Soldier armd with Sword & Gun
Palsied strikes the Summers Sun
The poor Mans Farthing is worth more
Than all the Gold on Africs Shore
One Mite wrung from the Labrers hands
Shall buy & sell the Misers Lands
Or if protected from on high
Does that whole Nation sell & buy
He who mocks the Infants Faith
Shall be mockd in Age & Death
He who shall teach the Child to Doubt
The rotting Grave shall neer get out
He who respects the Infants faith
Triumphs over Hell & Death
The Childs Toys & the Old Mans Reasons
Are the Fruits of the Two seasons
The Questioner who sits so sly
Shall never know how to Reply
He who replies to words of Doubt
Doth put the Light of Knowledge out
The Strongest Poison ever known
Came from Caesars Laurel Crown
Nought can Deform the Human Race
Like to the Armours iron brace
When Gold & Gems adorn the Plow
To peaceful Arts shall Envy Bow
A Riddle or the Crickets Cry
Is to Doubt a fit Reply
The Emmets Inch & Eagles Mile
Make Lame Philosophy to smile
He who Doubts from what he sees
Will neer Believe do what you Please
If the Sun & Moon should Doubt
Theyd immediately Go out
To be in a Passion you Good may Do
But no Good if a Passion is in you
The Whore & Gambler by the State
Licencd build that Nations Fate
The Harlots cry from Street to Street
Shall weave Old Englands winding Sheet
The Winners Shout the Losers Curse
Dance before dead Englands Hearse
Every Night & every Morn
Some to Misery are Born
Every Morn and every Night
Some are Born to sweet delight
Some are Born to sweet delight
Some are Born to Endless Night
We are led to Believe a Lie
When we see not Thro the Eye
Which was Born in a Night to perish in a Night
When the Soul Slept in Beams of Light
God Appears & God is Light
To those poor Souls who dwell in Night
But does a Human Form Display
To those who Dwell in Realms of day
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 31/07/2023 00:34
Ngắm vũ-trụ thu mình trong hạt cát
Nghe đất trời trong mỗi một cành hoa
Nhẹ bàn tay ôm vô-biên-bát-ngát
Gom thiên-thu vào trong một sát-na
Chim cổ đỏ bị người ta bắt nhốt
Khiến trời cao phải thảng-thốt giận run
Bồ-câu tù túng trong chuồng
Làm cho hạ-giới nổi cuồng một cơn
Những con chó bị chủ-nhân bỏ đói
Là tương-lai rữa thối quốc-gia
Ngựa gầy kiệt sức đường xa
Rồi đây nợ máu đòi ta phải đền
Con thỏ rừng bị mũi tên xuyên thấu
Cũng làm ta tim não rỉ-rên
Chào-mào gãy cánh trong đêm
Khiến thiên-thần bé lặng thinh bàn-hoàn [*]
Con gà trống bị ai trang cựa giả
Đến mặt trời Hoàng-hạ cũng thất-kinh
Sói cùng sư-tử rống tên
Đầu thai từ địa-ngục lên một người
Nhìn nai thơ-thẩn rong chơi
Lòng ta sẽ thấy thảnh-thơi bội phần
Cừu bị giết buổi nhân-quần tao-loạn
Không oán-than dao đồ-tể nửa lời
Chiều chiều chấp-choáng cánh dơi
Rời xa tâm-thức-con-người chúng bay
Con chim cú giữa đêm dài chợt hú
Hết hồn ai chưa đủ đức tin
Kẻ nào sát-hại chim muông
Khó lòng kiếm được người thương kẻ chìu
Kẻ nào làm con trâu giận dữ
Khó tìm người phụ-nữ về nuôi
Bé trai đập chết con ruồi
Khiến cho chị nhện chẳng nguôi cơn hờn
Ai tra-tấn linh-hồn chú bọ
Sẽ phải đan phên gió hằng đêm
Con sâu dưới lá bò lên
Nhắc ta rằng Mẹ-thiên-nhiên rất buồn
Dẫu ta giết chỉ một con bướm lạ
Vẫn phải tuân luật nhân-quả vô cùng
Luyện bầy ngựa chiến tranh-hùng
Là bao nghiệp-quả-trùng-trùng ta gây
Nhược bằng mèo ốm chó gầy
Hãy nuôi hãy dưỡng cho tày hồng-ân
Con muỗi-mắt Hè sang ta đuổi
Độc-chất lây từ lưỡi kẻ dã-tâm
Các loài rắn rết, kỳ-nhông
Cũng không hung-hiểm bằng lòng ghét ganh
Những nhà nghệ-sĩ háo-danh
Tiết ra chất độc khéo dành cho ong
Dẫu ngự-bào hay áo-sồng-rách-rưới
Vẫn là nấm độc trong túi kẻ tiện-ti
Mếch lòng sự thật đôi khi
Vẫn hơn bẹo lưỡi lập lời dối-gian
Sinh vào cõi-tạm-giam là thế
Sống để vui và để hứng khổ đau
Một khi hiểu trước rõ sau
Bình-tâm tự-tại ta vào cuộc chơi
Đan nỗi vui vào những nơi khổ-ải
Cốt dệt thành một tấm vải huyền-thiêng
Đằng sau mỗi nỗi-niềm riêng
Sợi tơ hạnh-phúc cửi xuyên phận người
Như đứa bé chào đời trong bọc vải
Sẽ mai đây rong-ruổi cõi-người-ta
Đôi tay công-cụ làm ra
Nhà nông ai cũng hiểu và biết ơn
Mỗi giọt nước lăn trên khoé mắt
Là tâm-hồn vĩnh-cửu trẻ sơ-sinh
Giao cho người Nữ bồng lên
Trả về nguyên-thuỷ bằng tình thương yêu
Tiếng cầm-thú hống tru từng bữa
Nối đuôi nhau gõ cửa thiên-đàng
Trẻ con bị đánh đòn oan
Sẽ ghi mối hận trên bàn Diêm-vương
Kẻ ăn xin áo bươm quần rách
Sẽ xé tan thành vách thiên-cung
Hùng-binh gươm súng sáng trưng
Bỗng ôm bại-liệt khi hừng đông lên
Đối với người không tiền trong túi
Cho một xu bằng cả khối vàng ròng
Rận từ tay kẻ lao-công
Nhà giàu bủn-xỉn-từng-đồng phải thua
Chỉ một con đủ bán mua điền-địa
Nếu trời thương, tậu luôn cả sơn-hà
Niềm tin con trẻ chớ mà
Buông lời châm-chọc, về già sẽ hay
Kẻ nào bày cho trẻ thơ nghi-kỵ
Nấm mồ tanh hôi-thối đợi chờ
Nhược bằng suy nghĩ ngây-thơ
Thiên-đàng / địa-ngục đôi bờ sẽ qua
Trí người già và đồ chơi con trẻ
Mới là hoa, là quả của mùa màng
Kẻ vờ truy-vấn thế-gian
Hẳn không đáp được thiện-căn là gì
Đừng phản-biện những lời vô-lý
Chớ dập tan niệm-ý hồn-nhiên
Bởi vì độc-tố đầu tiên
Nằm trên vương-miện kẻ quyền-thế cao
Mảnh thiết-bào làm sao đâm thủng
Khó còn hơn nhân-chủng chuyển lay
Ngọc vàng đem dát lưỡi cày
Khiến người nghệ-sĩ bó tay lắc đầu
Nếu ai hỏi những câu phi-lý
Mượn côn-trùng giun dế trả lời
Diều-hâu liệng cuối chân trời
Li-ti cái kiến mỉa cười triết-gia
Ai không tin những gì ta thấy
Để họ yên, chớ dạy mần chi
Trời trăng nếu biết đa-nghi
Chúng thời tắt sáng mà đi mất rồi
Trong đam-mê việc tồi làm tốt
Nhưng không nên nhốt hết đam-mê
Tương-lai đất nước như hề
Ca-ve được phép, đánh đề được nương
Bao cô gái đứng đường khoe nách
Góp tiền cho ngân-sách quốc-gia
Người thua kẻ thắng hò la
Bên linh-cữu của nước nhà tung-hê
Mỗi buổi sáng hay đêm về, bất luận
Một linh-hồn mượn nhân-thể đầu thai
Người hên được hưởng ơn đầy
Kẻ mang khổ-nạn-khôn-khuây trọn đời
Người theo ánh sáng chẳng rời
Kẻ trong u-tối-bời-bời muốn ra
Vốn nhà ta nghe lời tuyên-giáo
Mắt không nhìn, khoét láo cả tin
Núp sau màn lưới tử-sinh
Đợi cho ánh sáng thần-linh soi hồn
Chợt thấy Đấng Càn-khôn xuất-hiện
Rọi hào-quang quyền-biến nguyên-trinh
Lên người cùng khổ vô-minh,
Còn người sáng mắt: Nhục-hình hoá thân.