Một buổi sáng âm u
Và bình lặng
Sau cơn mưa
Những hạt mưa trễ
Vừa tỉnh giấc ngủ mê
Chưa vội rời mây xám
Khe khẽ rơi trên thành ban công
Từng giọt một
Vỡ tung thành trăm nỗi niềm
Điềm nhiên kể
Câu chuyện buồn
Của hạt mưa lớn muộn
Chẳng muốn hoà mình vào cơn mưa tầm tã
Không thiết tha dòng nước trôi xa
Cuồn cuộn trên đường
Để rồi gặp sông
Ôi hạt mưa nhỏ
Chỉ muốn vỡ tan trên ban công
Không màng đến sông
Chỉ muốn mắt người bên song
Giây phút vỡ tung
Hiểu thấu cùng
Nắng vội lên
Một vết mờ trên thành ban công
Liệu có ngày
Giọt mưa ra sông?