Thơ » Trung Quốc » Trung Đường » Tiết Đào
花開不同賞,
花落不同悲。
欲問相思處,
花開花落時。
Hoa khai bất đồng thưởng,
Hoa lạc bất đồng bi.
Dục vấn tương tư xứ,
Hoa khai hoa lạc thì.
Hoa nở không cùng nhau thưởng thức
Hoa tàn không cùng nhau đau buồn
Muốn hỏi đâu là xứ nhớ nhau
Đó là lúc hoa nở và hoa tàn.
Trang trong tổng số 2 trang (12 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi Vanachi ngày 19/05/2006 18:09
Cùng xem hoa nở đã không ai
Cùng xót hoa rơi lại vắng người
Muốn hỏi đâu là nơi tưởng nhớ
Rằng khi hoa nở lúc hoa rơi.
Không cùng ngắm hoa nở
Chẳng cùng xót hoa tàn
Hỏi chốn nào nhung nhớ
Là lúc hoa nở tàn.
Gửi bởi Vanachi ngày 18/03/2007 16:52
Có 1 người thích
Chẳng cùng thưởng thức hoa tươi
Không cùng thương xót lúc đời tàn hoa
Nhớ nhau đâu chốn gọi là
Phải chăng là lúc đời hoa nở, tàn.
Gửi bởi hoanggiapton ngày 23/05/2009 05:46
Có 4 người thích
Hoa nở không cùng ngắm,
Hoa tàn không cùng đau.
Đâu là xứ nhớ nhau?
Lúc hoa tàn, hoa thắm!
Gửi bởi hoanggiapton ngày 23/05/2009 05:50
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hoanggiapton ngày 23/05/2009 08:23
Có 5 người thích
Không cùng ngắm lúc hoa vừa nở,
Chẳng cùng chung buồn thuở hoa tàn.
Đâu nơi thương đượm nhớ tràn?
Là khi hoa nở, hoa tàn mà thôi!
Hoa nở chẳng được cùng vui,
Hoa rơi chẳng được ngậm ngùi cùng nhau.
Khi nao nhớ bạn tâm đầu ?
Là khi hoa nở, hoa nhàu nát rơi.
Gửi bởi Khoi Dinh Bang ngày 02/12/2009 00:13
Trong số 4 bài Vọng Xuân Từ của Tiết Đào, theo thiển ý của Nguyễn Khôi thì bài 1 và bài 4 là hay hơn cả , xin chép những bản dịch đáng đọc như sau:
Bài Từ Ngóng Xuân(1)
Hoa khai chẳng tưởng cùng nhau
Hoa tàn chẳng tưởng cùng đau nỗi buồn
Hỏi đâu "miền nhớ" khói sương?
Miền hoa đương sắc! Miền vương hoa tàn!
Lai Quang Nam (dịch)
Hoa nở không cùng ngắm
Hoa tàn chẳng cùng than
Hỏi khi nào tưởng nhớ
Hoa nở với hoa tàn.
Bùi Khánh Đản (dịch)
Bài Từ Ngóng Xuân (4)
Lòng nào thấy sắc hoa khai
Tương tư nhớm dậy chia hai phương hoài
Trước gương trâm rũ sớm mai
Gió xuân có biết lòng ai như dzầy!
Lai Quang Nam (dịch)
Chán nhỉ, cành xuân hoa nở đầy
Xui lòng hai đứa nhớ nhau đây
Hững hờ trâm ngọc soi gương sớm.
Này gió xuân ơi, có tỏ hay.
Đinh Vũ Ngọc (dịch)
Lời bàn của Nguyễn Khôi:
Thơ Tiết Đào là thứ tiếng lòng, thứ tình yêu câm nín không có bạn tri âm, là hồn thơ vẩn vơ, là chim cất khúc ngân buồn, không não nề, nó như hạt mưa xuân buồn thấm đượm, là nỗi cách trở "dương quan" ra đó ai người cố tri"? tình thơ là như thế ... Nghìn năm sau đọc vẫn xao lòng.Thơ làm được như vậy quả là bất hủ
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 13/06/2014 17:31
Hoa tươi chẳng cùng ngắm,
Hoa rụng chẳng cùng than.
Muốn hỏi vùng thương nhớ,
Rằng hoa lúc nở tàn.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Anh Nguyêt ngày 03/07/2015 09:31
Ngắm hoa nở, chẳng vui cùng,
Nhìn hoa rụng, cũng chẳng chung nỗi buồn.
Nhớ nơi đâu, muốn hỏi luôn,
Lúc hoa nở, rụng, vui buồn hỏi nhau...
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 09/01/2016 19:37
Buồn thay hoa nở đầy cành
Mà sao xa cách đôi mình nhớ thương
Trâm vàng nhạt vẻ trước gương
Gió xuân có biết nỗi buồn ai không
Trang trong tổng số 2 trang (12 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối