Múa gươm, quăng chén, cất mình đi,
Bịn rịn đâu màng thói nữ nhi.
Mây khói một màu thuyền thoát thoát,
Biển trời muôn dặm núi ti ti.
Phương xa xe ngựa lừa đi đến,
Nước cũ non sông ngóng lúc về.
Tên cỏ cung dâu là chí trẻ,
Danh mà chi đó, lợi mà chi.


Tiêu đề có nơi chép là Theo sứ sang Tây. Bài thơ này hoạ vần bài Đi sứ nước Pháp (bài 2) của Phan Thang Giản.

[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]