Thơ » Trung Quốc » Bắc Tống, Liêu » Tần Quán
Đăng bởi Vanachi vào 10/06/2007 22:48
霧失樓臺,
月迷津渡,
桃源望斷無尋處。
可堪孤館閉春寒,
杜鵑聲裡斜陽暮。
驛寄梅花,
魚傳尺素,
砌成此恨無重數。
郴江幸自繞彬山,
為誰流下瀟湘去。
Vụ thất lâu đài,
Nguyệt mê tân độ,
Đào nguyên vọng đoạn vô tầm xứ.
Khả kham cô quán bế xuân hàn,
Đỗ quyên thanh lý tà dương mộ.
Dịch ký mai hoa,
Ngư truyền xích tố,
Thế thành thử hận vô trùng số.
Sâm giang hạnh tự nhiễu Sâm sơn,
Vị thuỳ lưu há Tiêu Tương khứ.
Sương mù bốc lên, lâu đài mất hẳn
Bóng trăng mờ che khuất bến đò
Trông dứt tầm mắt không nhìn thấy nguồn đào
Chịu sao nổi nơi quán lẻ, đóng chặt cái rét mùa xuân.
Mặt trời chiều trong tiếng quyên kêu.
Nhà trạm gửi hoa mai
Con cá trong bụng có mảnh lụa
Xây nên xiết bao nỗi hờn
Sông Sâm vốn chảy quanh núi Sâm
Vì ai lại xuôi dòng chảy xuống sông Tiêu Tương.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 10/06/2007 22:48
Sương khuất lầu cao,
Trăng mờ bến cũ,
Nguồn đào xa tít nhìn đâu rõ.
Lạnh lùng quán lẻ khép trời xuân,
Khắc khoải tiếng quyên, chiều bóng ngả.
Trạm gửi hoa mai,
Cá đưa bức lụa,
Xây nỗi hận chất chồng vô số.
Sông Sâm vốn quanh bọc non Sâm,
Vì ai chảy xuống dòng Tương nọ.
Gửi bởi Vanachi ngày 28/04/2009 08:59
Mù khuất lâu đài,
Trăng mờ bến bãi.
Nguồn Đào đứt mắt không nhìn thấy.
Khó kham quán lẻ nhốt xuân tàn,
Cuốc kêu mấy tiếng tà dương tối.
Trạm chuyển mai kia,
Cá đưa lụa ấy.
Hận này chất ngất bao nhiêu nỗi.
Sông Sâm uốn lượn cạnh non Sâm,
Vì ai rẽ lối Tiêu Tương chảy.
Lầu son sương phủ
Bến cũ trăng mờ
Xứ đào khuất lối xa tầm mắt
Quán nhỏ cô liêu
Xuân lạnh giá
Chiều tà rộ tiếng cuốc than
Hoa mai gửi trạm
Thư tín cá đưa
Dựng lên vô số nỗi hờn
Sông Sâm quanh quất núi Sâm
Vì ai ngắt đoạn xuôi dòng Tiêu Tương