Thơ » Trung Quốc » Bắc Tống, Liêu » Tô Thức » Thi
Đăng bởi hongha83 vào 03/06/2009 18:32
十里一置飛塵灰,
五里一堠兵火催。
顛坑仆谷相枕藉,
知是荔枝龍眼來。
飛車跨山鶻棋海,
風枝露業如新採。
宮中美人一破顏,
驚塵濺血流千載。
永元荔枝來交州,
天寶歲貢取之涪。
至今欲姇林甫肉,
無人舉觴酹伯遊。
我願天公憐赤子,
莫生尤物為瘡痏。
雨順風調百穀登,
民不饑寒為上瑞。
君不見:
武夷溪邊粟粒芽,
前丁後蔡相籠加。
爭新買寵出新意,
今年鬥品充官茶。
吾君所乏豈此物?
致養口體何陋耶!
洛陽相君忠孝家,
可憐亦進姚黃花。
Thập lý nhất trí phi trần hôi,
Ngũ lý nhất hậu binh hoả thôi.
Điên khanh phó cốc tương chẩm tạ,
Tri thị lệ chi long nhãn lai.
Phi xa khoá sơn cốt kỳ hải,
Phong chi lộ nghiệp như tân thái.
Cung trung mỹ nhân nhất phá nhan,
Kinh trần tiễn huyết lưu thiên tải.
Vĩnh Nguyên lệ chi lai Giao Châu,
Thiên Bảo tuế cống thủ chi Phù.
Chí kim dục thực Lâm Phủ nhục,
Vô nhân cử trường lỗi Bá Du.
Ngã nguyện thiên công liên xích tử,
Mạc sinh vưu vật vi sang vị.
Vũ thuận phong điều bách cốc đăng,
Dân bất cơ hàn vi thượng thuỵ.
Quân bất kiến:
Vũ Di khê biên túc lạp nha,
Tiền Đinh hậu Sái tương lung gia.
Tranh tân mãi sủng xuất tân ý,
Kim niên đấu phẩm sung quan trà.
Ngô quân sở phạp khởi thử vật?
Trí dưỡng khẩu thể hà lậu da!
Lạc Dương tướng quân trung hiếu gia,
Khả liên diệc tiến diêu hoàng hoa.
Mười dặm một trạm bụi bay mù mịt
Năm dặm một điếm giục gấp như binh lửa
Xác nằm chồng lên nhau ở khe rãnh
Đều do long nhãn và quả vải sinh ra
Xe vượt đèo núi, thuyền mang hình chim cốt đi ngoài biển
Cành lá qua gió sương phải giữ tươi như mới hái
Một nụ cười của người đẹp trong cung
Thì máu trộn với bùn chảy hàng nghìn năm nay
Năm Vĩnh Nguyên lấy vải ở Giao Châu
Năm Thiên Bảo, lệ cống vải hằng năm lấy từ đất Phù
Đến nay vẫn còn muốn ăn thịt Lâm phủ
Không ai nâng chén rượu tưới cho Bá Du
Ta mong trời thương lấy con đỏ
Đừng sinh ra của lạ, gây nên ung nhọt
Gió hoà mưa thuận mùa màng tốt tươi
Dân không đói rét là điều tốt lành hơn cả
Bác không thấy:
Bên khe Vũ Di, mầm trà như hạt thóc
Trước Đinh sau Thái cùng thêm lồng
Đem dâng vật phẩm mới để lấy lòng vua
Năm nay lại chọn thứ ngon để làm trà nhà quan
Cái vua ta thiếu đâu phải thứ này
Nuôi vua sao lại xoàng xĩnh vậy
Quan Lạc Dương cũng là nhà trung hiếu
Thương thay cũng dâng hoa diêu hoàng
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Mười dặm một trạm chạy tung bụi
Năm dặm một chòi lính giục vội
Ngã hang, sa hố, chết chồng nhau
Để cho vải quý được mang tới
Như cắt qua khơi, xe vượt núi
Lá mượt cành tươi tuồng mới hái
Người đẹp trong cung một tiếng cười
Nghìn năm máu, bụi còn tung mãi
Vĩnh Nguyên vải tiến từ Giao Châu
Thiên Bảo vải cống từ đất Phầu
Đời muốn ăn thịt Lý Lâm Phủ
Chưa ai tưới rượu mồ Bá Du
Khấn trời hãy thương lũ con đỏ
Đừng sinh vật hiếm thêm đau khổ
Mưa hoà gió thuận được mùa luôn
Đói không, rét không, phúc lớn đó
Chẳng thấy sao
Bên khe Vũ Di chè mầm thóc
Hết Đinh lại Thái đến thu róc
Chuốc dùng thứ lạ mong vua yêu
Năm nay chè thi lại nộp gấp
Nhà vua đâu phải hiếm đồ sang
Thức ăn thức uống đâu mà xoàng
Ông tướng Lạc Dương dòng trung hiếu
Buồn thay cũng tiến hoa Diêu Hoàng
Gửi bởi Hà Như ngày 15/04/2013 08:42
Có 1 người thích
Xin giới thiệu Bản Dịch nghĩa và Chú thích của Lê Xuân Khải, để có thể cảm nhận bài thơ sát nội dung hơn.
Lời than về quả vải
Mười dặm một trạm bụi bay mù mịt
Năm dặm một điếm giục gấp như binh lửa
Xác nằm chồng lên nhau ở khe rãnh
Đều do long nhãn và quả vải sinh ra
Xe vượt đèo núi, thuyền mang hình chim cốt đi ngoài biển
Cành lá qua gió sương phải giữ tươi như mới hái
Một nụ cười của người đẹp trong cung
Thì máu trộn với bùn chảy hàng nghìn năm nay
Năm Vĩnh Nguyên lấy vải ở Giao Châu
Năm Thiên Bảo, lệ cống vải hằng năm lấy từ đất Bồi
Đến nay vẫn còn muốn ăn thịt Lâm phủ
Không ai nâng chén rượu tưới cho Bá Du
Ta mong trời thương lấy con đỏ
Đừng sinh ra của lạ, gây nên ung nhọt
Gió hòa mưa thuận mùa màng tốt tươi
Dân không đói rét là điều tốt lành hơn cả
Bác không thấy bên khe Vũ Di, mầm trà như hạt thóc
Trước Đinh sau Thái cùng thêm lồng
Đem dâng vật phẩm mới để lấy lòng vua
Năm nay lại chọn thứ ngon để làm trà nhà quan
Cái vua ta thiếu đâu phải thứ này
Nuôi vua sao lại xoàng xĩnh vậy
Quan Lạc Dương cũng là nhà trung hiếu
Thương thay cũng dâng hoa diêu hoàng
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 19/09/2018 12:32
Mười dặm đất bụi bay một trạm
Năm dặm thêm một điếm giục mau
Xác nằm ngòi rãnh gối nhau
Chỉ vì vải nhãn, khổ đều sinh ra
Thuyền ngoài biển xe qua đèo núi
Trải gió sương như mới hái tươi
Trong cung người đẹp một cười
Bụi bay lẫn máu chảy hoài nghìn thu
Năm Vĩnh Nguyên Giao Châu vải đến
Thiên Bảo sang vải tiến ở Bồi
Hận Lâm Phủ mãi khôn nguôi
Bá Du trước mộ ai người thắp hương
Ta mong trời biết thương con đỏ
Đừng sinh ra của lạ xót xa
Gió hoà mưa thuận được mùa
Dân không đói rét mới là điềm hay
Bác chẳng thấy Vũ Di trà thóc
Kìa Thái, Đinh sau trước thu lùng
Đua nhau của mới lấy lòng
Trà năm nay kén để dùng nhà quan
Hỏi vua ta đâu cần thứ ấy
Cung dưỡng vua sao bấy dễ dàng
Nhà trung hiếu quan Lạc Dường
Thương thay sao cũng diêu hoàng dâng hoa