Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Phạm Nguyễn Du » Đoạn trường lục (1722)
Đăng bởi hongha83 vào 07/04/2012 22:19
夏月行舟水未深,
征夫懨滯徬山林。
健奴食罷惟交跌,
愁客茶餘又獨斟。
潮落潮生寧有意,
人來人去總無心。
得時會待冬梅發,
此度重過不似今。
Hạ nguyệt hành chu thuỷ vị thâm,
Chinh phu yêm trệ bạng sơn lâm.
Kiện nô thực bãi duy giao điệt,
Sầu khách trà dư hựu độc châm.
Triều lạc triều sinh ninh hữu ý,
Nhân lai nhân khứ tổng vô tâm.
Đắc thì hội đãi đông mai phát,
Thử độ trùng quá bất tự câm (kim).
Đi thuyền trong tháng hè, nước chưa đủ sâu
Khách đi đường xa nằm chết dí ở cạnh rừng
Lũ đầy tớ khoẻ ăn rồi chỉ có vật nhau
Khách rầu rĩ hết tuần trà lại một mình rót rượu
Thuỷ triều lên xuống liệu có ý gì chăng?
Người lại người qua thảy vô tâm
Được thời sẽ đợi hoa mai ngày đông mới lên đường
Lúc ấy lại qua đây, không (ngưng trệ) như hôm nay nữa
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 06/04/2012 22:19
Đi thuyền tháng hạ nước chưa đầy
Chết dí chinh phu cạnh núi này
Tớ khỏe ăn rồi chăm đánh vật
Thầy buồn trà hết rượu chuyên tay
Người qua người lại vô tâm cả
Triều xuống triều lên hữu ý đây?
Được buổi đợi ngày đông xuất phát
Qua đây khi ấy khác ngày rày
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 13/12/2018 15:22
Tháng hạ đi thuyền con nước cạn
Chinh phu nằm đợi cạnh bìa rừng
Ăn xong lũ tớ thi nhau vật
Trà hết khách buồn rượu tự châm
Người lại người qua đâu hữu ý
Triều lên triều xuống thảy vô tâm
Đợi khi vào lúc mai đông nở
Qua lại nơi đây ắt thuận dòng