Thơ » Đức » Paul Celan
Aus der Hand frißt der Herbst mir sein Blatt: wir sind Freunde.
Wir schälen die Zeit aus den Nüssen und lehren sie gehn:
die Zeit kehrt zurück in die Schale.
Im Spiegel ist Sonntag,
im Traum wird geschlafen,
der Mund redet wahr.
Mein Aug steigt hinab zum Geschlecht der Geliebten:
wir sehen uns an,
wir sagen uns Dunkles,
wir lieben einander wie Mohn und Gedächtnis,
wir schlafen wie Wein in den Muscheln,
wie das Meer im Blutstrahl des Mondes.
Wir stehen umschlungen im Fenster, sie sehen uns zu von der Straße:
es ist Zeit, daß man weiß!
Es ist Zeit, daß der Stein sich zu blühen bequemt,
daß der Unrast ein Herz schlägt.
Es ist Zeit, daß es Zeit wird.
Es ist Zeit.
Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hảo liễu ngày 01/12/2017 15:43
Mùa thu ăn chiếc lá của nó từ bàn tay tôi: chúng ta là bạn.
Chúng ta bóc vỏ thời gian từ những quả hạch và dạy nó bước đi:
rồi thời gian trở về trong lớp vỏ.
Trong gương là Chủ Nhật,
trong mơ là giấc ngủ,
miệng nói ra sự thật.
Mắt tôi nhìn xuống thân thể người yêu:
chúng ta nhìn nhau,
chúng ta thầm thì bóng tối,
chúng ta yêu nhau như thuốc phiện và ký ức,
chúng ta ngủ mê như rượu vang trong những vỏ sò,
như biển cả trong sắc máu mặt trăng.
Chúng ta đứng bên cửa sổ ôm nhau,
và người ta nhìn lên từ dưới đường:
đến lúc rồi, họ biết!
Đến lúc hòn đá bằng lòng nở hoa,
nỗi âu lo chứa trong nhịp đập.
Đến lúc đã đến lúc.
Đến lúc.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi hảo liễu ngày 01/12/2017 15:44
Corona (tiếng Anh)
Autumn eats its leaf out of my hand: we are friends.
From the nuts we shell time and we teach it to walk:
then time returns to the shell.
In the mirror it’s Sunday,
in dream there is room for sleeping,
our mouths speak the truth.
My eye moves down to the sex of my loved one:
we look at each other,
we exchange dark words,
we love each other like poppy and recollection,
we sleep like wine in the conches,
like the sea in the moon’s blood ray.
We stand by the window embracing, and people
look up from the street:
it is time they knew!
It is time the stone made an effort to flower,
time unrest had a beating heart.
It is time it were time.
It is time.
Gửi bởi LeonvuQ ngày 07/05/2018 11:01
Có 1 người thích
Vô tình google search thấy bào thơ Quầng sáng của Paul Celan trong thivien. Tiếc là thivien lại xếp Paul Celan là nhà thơ Pháp, trong khi ông này người Rumani, sống ở vùng hiện nay thuộc Ucaraina, sau sống lưu vong ở Pháp. Nhưng quan trọng nhất là ông nhà thơ này sáng tác bằng tiếng Đức, và được coi là 1 trong các nhà thơ tiếng Đức quan trọng nhất nửa sau thế kỷ 20. Mong thivien chỉnh sửa lại thông tin. Còn đây là nguyên tác tiếng Đức bài thơ này:
Corona
Aus der Hand frißt der Herbst mir sein Blatt: wir sind Freunde.
Wir schälen die Zeit aus den Nüssen und lehren sie gehn:
die Zeit kehrt zurück in die Schale.
Im Spiegel ist Sonntag,
im Traum wird geschlafen,
der Mund redet wahr.
Mein Aug steigt hinab zum Geschlecht der Geliebten:
wir sehen uns an,
wir sagen uns Dunkles,
wir lieben einander wie Mohn und Gedächtnis,
wir schlafen wie Wein in den Muscheln,
wie das Meer im Blutstrahl des Mondes.
Wir stehen umschlungen im Fenster, sie sehen uns zu von der Straße:
es ist Zeit, daß man weiß!
Es ist Zeit, daß der Stein sich zu blühen bequemt,
daß der Unrast ein Herz schlägt.
Es ist Zeit, daß es Zeit wird.
Es ist Zeit.
Gửi bởi Vanachi ngày 07/05/2018 22:36
Việc sắp xếp có những trường hợp quả là rất phức tạp. Cảm ơn ý kiến của bạn và mong tiếp tục nhận được thêm các ý kiến khác nữa. Chúng tôi đã chuyển tác giả vào mục thơ Đức.
Mùa thu ăn chiếc lá từ bàn tay tôi: chúng ta là bạn hữu.
Chúng tôi bóc vỏ những hạt dẻ và giúp thời gian trôi đi;
Thời gian đã trỡ về trong chiếc vỏ.
Nhìn trong kính thấy Chủ nhật
Trong mơ chúng tôi ngủ
Miệng nói thật
Con mắt tôi nhìn xuống phần sinh dục của người yêu,
Chúng tôi nhìn nhau
Chúng tôi nói thầm thì
Chúng tôi yêu nhau như hoa Mohn và ký ức,
Chúng tôi ngủ như rượu nho trong vỏ hến,
Như biển trong chùm tia sáng của mặt trăng.
Chúng tôi đứng ôm nhau bên cửa sổ, người ta nhìn chúng ta từ dưới đường:
Đã đến lúc, họ biết!
Đã đến lúc, viên đá tự nở
Rằng sự bồn chồn gõ nhịp tim,
Đã đến lúc, đến lúc.
Đã đến lúc.