Thơ » Đức » Paul Celan
Đăng bởi Vanachi vào 10/05/2018 10:55
Nah sind wir, Herr,
nahe und greifbar.
Gegriffen schon, Herr,
ineinander verkrallt, als wär
der Leib eines jeden von uns
dein Leib, Herr.
Bete, Herr,
bete zu uns,
wir sind nah.
Windschief gingen wir hin,
gingen wir hin, uns zu bücken
nach Mulde und Maar.
Zur Tränke gingen wir, Herr.
Es war Blut, es war,
was du vergossen, Herr.
Es glänzte.
Es warf uns dein Bild in die Augen, Herr.
Augen und Mund stehn so offen und leer, Herr.
Wir haben getrunken, Herr.
Das Blut und das Bild, das im Blut war, Herr.
Bete, Herr.
Wir sind nah.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Chúng con đang ở gần, Chúa tể,
gần và có thể bám lấy.
Đã bám lấy, Chúa tể,
bấu vào nhau, như thể
mỗi thân thể của chúng con
là thân thể của người, Chúa tể.
Nguyện cầu, Chúa tể,
nguyện cầu đến chúng con,
chúng con đang ở gần.
Gió-thổi lệch chúng con đi đến đó,
chúng con đi đến đó, nghiêng mình
xuống mương và miệng hố.
Chúng con đi đến máng nước, Chúa tể.
Nó là máu, nó là,
những gì chảy ra từ người, Chúa tể
Nó phát sáng.
Nó hắt bóng hình người vào mắt chúng con, Chúa tể.
Mắt và miệng mở to và trống hoác, Chúa tể.
Chúng con đã uống lấy, Chúa tể
Máu và bóng hình trong máu, Chúa tể.
Nguyện cầu, Chúa tể.
Chúng con đang ở gần.