Mùa thu ăn chiếc lá từ bàn tay tôi: chúng ta là bạn hữu.
Chúng tôi bóc vỏ những hạt dẻ và giúp thời gian trôi đi;
Thời gian đã trỡ về trong chiếc vỏ.
Nhìn trong kính thấy Chủ nhật
Trong mơ chúng tôi ngủ
Miệng nói thật

Con mắt tôi nhìn xuống phần sinh dục của người yêu,
Chúng tôi nhìn nhau
Chúng tôi nói thầm thì
Chúng tôi yêu nhau như hoa Mohn và ký ức,
Chúng tôi ngủ như rượu nho trong vỏ hến,
Như biển trong chùm tia sáng của mặt trăng.

Chúng tôi đứng ôm nhau bên cửa sổ, người ta nhìn chúng ta từ dưới đường:
Đã đến lúc, họ biết!
Đã đến lúc, viên đá tự nở
Rằng sự bồn chồn gõ nhịp tim,
Đã đến lúc, đến lúc.

Đã đến lúc.