Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Nguyễn Trãi » Ức Trai thi tập » Thơ tỏ ý chán nản và muốn về nghỉ
朴散淳漓聖道湮,
吾儒事業杳無聞。
逢時不作商岩雨,
退老思耕谷口雲。
每嘆百年同過客,
何曾一飯忍忘君。
人生識字多憂患,
坡老曾云我亦云。
Phác tán thuần ly thánh đạo nhân,
Ngô nho sự nghiệp yểu vô văn.
Phùng thời bất tác Thương Nham vũ,
Thối lão tư canh Cốc Khẩu vân.
Mỗi thán bách niên đồng quá khách,
Hà tằng nhất phạn nhẫn vong quân.
Nhân sinh thức tự đa ưu hoạn,
Pha lão tằng vân ngã diệc vân.
Những gì gọi là thuần phác đều tan rã, đạo thánh bị chìm,
Sự nghiệp của nhà nho ta lu mờ chẳng có tiếng tăm gì.
Gặp thời chẳng tạo được mưa ở Thương Nham,
Lúc già trở về cày mây ở Cốc Khẩu.
Thường than trăm năm của cõi đời y như khách qua đường,
Chưa từng lúc nào ăn một bữa cơm mà không nhớ đến vua.
Con người sinh ra biết chữ nghĩa thường gặp nhiều nạn phải lo lắng,
Ông già Tô Đông Pha từng nói thế, ta nay cũng nói thế.
Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 16/04/2007 18:34
Đạo Thánh phác thuần đã một mai
Nghiệp nho ta chịu hết danh rồi
Gặp thời mưa móc Thương Nham khó
Về lão cấy cày Cốc Khẩu thôi
Cuộc sống trăm năm buồn bóng khách
Lòng trung từng bữa niệm vua tôi
Thế nhân lắm chữ thêm nhiều hoạ
Pha lão xưa kia cũng bấy lời.
Gửi bởi Vanachi ngày 05/09/2008 08:10
Phác tán thuần ly đạo hỏng thay,
Nhà nho sự nghiệp quả không may.
Gặp thì chẳng được làm mưa hạn,
Về lão lo lui cuốc động mây.
Gởi khách trăm năm thường chạnh thán,
Thờ vua một bữa chửa từng khuây.
“Đời người biết chữ nhiều lo luỵ”,
Pha lão nói vầy, tớ nói vầy.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 20/10/2014 17:47
Thuần phát đạo xưa giờ đã hết,
Làng nho ta cũng hỏng danh rồi.
Gặp thời chẳng tạo cơn mưa móc,
Cáo lão cày mây chước thối lưu.
Ngán nỗi trăm năm thương bóng khách,
Cơm ăn từng bữa nghĩ vua tôi.
Người đời biết lắm sinh nhiều họa,
Pha lão cùng ta một bụng thôi
Gửi bởi hongha83 ngày 25/05/2016 07:56
Thuần phác tan đi, đạo Thánh rời,
Nhà nho sự nghiệp vắng tăm hơi.
Gặp thời chống hạn làm mưa chẳng,
Về lão cày mây cuốc gió thôi!
Ngán nỗi trăm năm như quán khách,
Chưa từng một bữa nhãng vua tôi.
“Người đời biết chữ nhiều lo luỵ”
Nói vậy già Pha, tớ cũng vầy!
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 20/06/2018 15:45
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 29/12/2019 19:19
Đạo Thánh chìm đi Thuần phác rời,
Nhà nho sự nghiệp kém cơ ngơi
Gặp thời chẳng tạo mưa trừ hạn,
Cáo lão cày mây cuốc gió thôi!
Cõi thế trăm năm như quán khách,
Cơm ăn từng bữa nhớ vua tôi.
Biết nhiều chữ nghĩa sinh bao luỵ,
Tô lão như ta một bụng thôi.
Gửi bởi Nhất Nguyên ngày 21/06/2018 13:16
Giản dị đơn sơ thánh đạo vùi
Nhà nho sự nghiệp bặt tăm hơi
Gặp thời chẳng tạo Thương Nham vũ
Già chốn canh nông Cốc Khẩu thôi
Than cuộc trăm năm làm khách trọ
Đâu từng mỗi chén nhãng ơn vua
Ở đời lắm chữ thêm nhiều luỵ
Pha lão cùng ta có khác gì.