Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Nguyễn Trãi » Ức Trai thi tập » Thơ làm trong khi chưa thành công
神州一自起干戈,
萬姓嗷嗷可奈何。
子美孤忠唐日月,
伯仁雙淚晉山河。
年來變故侵人老,
秋越他鄉感客多。
卅載虛名安用處,
回頭萬事付南柯。
Thần châu nhất tự khởi can qua,
Vạn tính ngao ngao khả nại hà.
Tử Mỹ cô trung Đường nhật nguyệt,
Bá Nhân song lệ Tấn sơn hà.
Niên lai biến cố xâm nhân lão,
Thu việt tha hương cảm khách đa.
Tạp tải hư danh an dụng xứ,
Hồi đầu vạn sự phó Nam Kha.
Từ khi xẩy ra chiến tranh trên đất tổ (Thần châu)
Muôn dân rên xiết, chẳng biết làm sao được
Tử Mỹ giữ lòng trung một mình với nhà Đường qua ngày tháng
Bá Nhân buồn cho sơn hà nhà Tấn
Mấy năm lại đây biến cố khiến cho người chóng già hơn
Trải qua mùa thu nơi đất khách khá nhiều cảm xúc
Ba chục năm hư danh có dùng được gì?
Quay đầu lại, vạn sự phó cho giấc mộng Nam Kha
Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]
Thần Châu từ độ nổi binh đao,
Lầm cát nhân dân chốn chốn nao.
Tử Mỹ lo Đường lòng quặn héo,
Bá Nhân thương Tấn lệ tuôn trào.
Già người: đời tiếp tang thương đến,
Não khách: thu đưa cảm hận vào.
Ba chục năm giời danh tiếng hão,
Ngoảnh đầu, muôn việc tựa chiêm bao.
Gửi bởi Vanachi ngày 10/04/2007 20:41
Đất tổ từ khi vương loạn lạc
Muôn dân rên xiết, khổ làm sao!
Theo Đường, Tử Mỹ lòng trung giữ
Vì Tấn, Bá Nhân giọt lệ trào
Bao chuyện năm qua, đầu nhuốm bạc
Mấy thu đất khách, dạ mòn hao
Ba mươi năm ấy là danh hão
Một giấc Nam Kha, có khác nào!
Gửi bởi Vanachi ngày 05/08/2007 23:51
Thần Châu từ thuở nổi can qua,
Rên xiết muôn dân đến thế mà.
Tử Mỹ ôm trung Đường xã tắc,
Bá Nhân chan lệ Tấn sơn hà.
Thu về đất lạ lòng nhiều cảm,
Đời biến lâu nay khách chóng già.
Ba chục năm trời danh tiếng hão,
Quay đầu muôn việc giấc Nam kha.
Gửi bởi hongha83 ngày 25/05/2016 08:14
Thần châu tự thuở nổi binh đao,
Trăm họ kêu ca, tính thế nào?
Tử Mỹ thờ Đường ôm tấc dạ,
Bá Nha thương Tấn rỏ dòng châu.
Năm qua sự biến thân già chóng,
Thu đến quê người cảm kích sâu.
Ba chục năm vì danh hão phí,
Quay đầu muôn việc rõ chiêm bao!
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 15/09/2016 11:08
Non sông từ lúc nổi binh đao
Rên xiết muôn nhà khổ biết bao
Tử Mỹ theo Đường trung giữ vẹn
Bá Nhân nhớ Tấn lệ tuôn trào
Mấy thu đất khách lòng thương cảm
Bao chuyện năm qua tóc trắng đầu
Danh hão ba mươi năm vướng nợ
Nam Kha giấc mộng khác gì đâu