亂後到崑山感作

一別家山恰十年,
歸來松匊半翛然。
林泉有約那堪負,
塵土低頭只自憐。
鄕里纔過如夢到,
干戈未息幸身全。
何時結屋雲峰下,
汲澗烹茶枕石眠。

 

Loạn hậu đáo Côn Sơn cảm tác

Nhất biệt gia sơn kháp thập niên,
Quy lai tùng cúc bán tiêu nhiên.
Lâm tuyền hữu ước na kham phụ,
Trần thổ đê đầu chỉ tự liên.
Hương lí tài qua như mộng đáo,
Can qua vị tức hạnh thân tuyền (toàn).
Hà thời kết ốc vân phong hạ,
Cấp giản phanh trà chẩm thạch miên.

 

Dịch nghĩa

Từ giã quê hương vừa đúng mười năm
Nay trở về, tùng cúc một nửa đã tiêu sơ
Đã hẹn với rừng suối mà sao nỡ phụ
Trong cát bụi cúi đầu tự thương mình
Vừa qua làng, tưởng như chiêm bao
Chiến tranh chưa dứt, may được toàn thân
Bao giờ được làm nhà dưới núi mây
Múc nước suối nấu trà, gối lên đá mà ngủ.


Côn Sơn: Một ngọn núi ở xã Chí Ngại, huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương (Bắc Việt), trên núi có động Thanh Hư, dưới có cầu Thấu Ngọc, đều là thắng cảnh (theo sách Quảng Dư Chí). Đời Trần, Trúc Lâm thiền sư dựng am ở đây, và trạng nguyên Lý Đạo Tái (tức sư Huyền Quang) sau khi từ chức trở về nhập thiền và trụ trì chùa Ân Tứ ở núi này. Triều Trần, quan Tư đồ Trần Nguyên Đán, ông ngoại của Nguyễn Trãi, thường ngâm thơ uống rượu ở núi Côn Sơn sau khi từ chức vì can gián Hồ Quý Ly chuyên quyền mà không được. Tác giả từng thừa hưởng cơ ngơi của ngoại tổ.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 2 trang (13 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Xa quê nay đã đúng mười năm
Trở lại, tùng xưa nửa héo tàn
Đã hẹn suối rừng sao nỡ phụ
Cúi đầu cát bụi tự thương thân
Chiến chinh chửa dứt may còn sống
Làng cũ đi qua tưởng mộng lầm
Ước được cất nhà mây xóm núi
Nấu trà, gối đá ngủ mênh mang

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trúc Khê

Mười năm cách biệt chốn gia san,
Tùng cúc, về thăm, đã mọc lan.
Thân ấy trót quăng theo gió bụi,
Ước xưa đà phụ với lâm toàn.
Quê hương về tưởng trong mơ mộng,
Binh lửa từng qua lắm hiểm gian.
Bao được non mây nhà một túp,
Trà chuyên nước suối, ngủ bên ngàn.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
35.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lê Cao Phan

Cách biệt mười năm cảnh núi nhà
Về xem tùng các nửa tiêu sơ
Suối rừng trót hẹn, đành xao lãng
Đất bụi nghiêng mình, tự xót xa
Bước đến làng quê, lòng ngỡ mộng
Chưa tàn khói lửa, phước còn ta
Dưới chân mây núi lều mong cất
Nước suối pha trà, gối đá mơ...

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của nhóm Đào Duy Anh

Xa cách mười năm chốn cổ san,
Quay về tùng cúc đã lan man.
Suối rừng có hẹn sao nên phụ,
Đất bụi cúi đầu chỉ tự than.
Vừa lại quê nhà như thấy mộng,
May trong binh lửa vẫn tuyền thân.
Bao giờ dưới ngọn mây về ở,
Nước suối chè tươi ngủ thạch bàn.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Cự Minh Sơn

Rời quê hương với núi non,
Đến nay đếm lại đã tròn mười năm.
Nay bèn quay lại ghé thăm,
Tùng xanh cúc đã bạt ngàn xum xuê.
Đã thề hẹn ước non quê,
Thì ta sao nỡ yên bề phụ đây.
Nhân gian nghĩ lắm đọa đầy,
Cúi đầu ngẫm lại thân này xót xa.
Làng quê khi ấy mới qua,
Mà sao thoáng lại ngỡ là giấc mơ.
Chiến chinh chưa dứt cho nhờ,
Mạng này vẫn giữ cầm cờ vận may.
Bao giờ dưới đỉnh núi mây,
Có nhà ta đó đêm ngày hát ca.
Múc đem nước suối pha trà,
Thẩn thơ gối đá ngà ngà mê say.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Đông Xuyên

Xa quê thấm thoắt chục năm trời,
Tùng cúc về thăm, nửa kém vui.
Phụ ước suối rừng, đâu có dám?
Ngẫm đời bụi cát, tự thương thôi!
Qua làng, qua xóm, y như mộng,
Còn lửa, còn binh, sống sót người!
Mái lá bao giờ giùm dưới núi?
Pha trà, gối đá, thảnh thơi ngơi!


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
11.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của nguyenvandungvicar

Mười năm non biệt cách quê xa
Tùng cúc nửa hoang trở lại nhà
Đã hẹn suối rừng sao nỡ phụ
Cúi đầu bụi đất tự thương ta
Đến làng cứ ngỡ như là mộng
Chinh chiến thân may vẫn vẹn qua
Nhà dựng dưới mây ngàn, tự ước
Suối mơ gối đá nước pha trà.

12.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trương Việt Linh

Mười năm đằng đẵng nhớ quê nhà,
Tùng cúc nay về nửa xác xơ.
Rừng suối ước xưa đâu nỡ phụ,
Bụi trần tóc trắng tự thương ta.
Chưa yên giặc giã mừng thân vẹn,
Về đến làng quê tưởng mộng qua.
Lều cỏ chân mây chờ những lúc,
Suối trong, gối đá chén trà pha.

13.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Thái Bá Tân

Mười năm thấm thoát đã xa nhà.
Quay về, tùng rậm, cúc ra hoa.
Có hẹn với rừng mà nhỡ hẹn.
Cúi đầu, chỉ biết trách mình ta
Làng quê quen thuộc mà như lạ.
Thân còn nguyên vẹn buổi can qua.
Bao giờ được dựng lều trên núi,
Múc nước khe sâu để uống trà?


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
14.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Huy Cận

Núi quê từ giã mười năm trọn,
Tùng cúc nay về nửa xác xơ.
Trót hẹn suối rừng đâu nỡ phụ,
Cúi đầu cát bụi, chỉ thương ta.
Xóm làng rảo bước như trong mộng,
Thân hãy còn, binh lửa chửa qua.
Mây núi bao giờ nhà dựng được?
Đá êm gối ngủ, suối pha trà.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời

Trang trong tổng số 2 trang (13 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối