鬼門道中

鬼門石徑出雲根,
征客南歸欲斷魂。
樹樹東風吹送馬,
山山落月夜啼猿。
中旬老態逢人懶,
一路寒威杖酒溫。
山塢何家大貪睡,
日高猶自掩柴門。

 

Quỷ Môn đạo trung

Quỷ môn thạch kính xuất vân côn (căn),
Chinh khách nam quy dục đoạn hồn.
Thụ thụ đông phong xuy tống mã,
Sơn sơn lạc nguyệt dạ đề viên.
Trung tuần lão thái phùng nhân lãn,
Nhất lộ hàn uy trượng tửu ôn.
Sơn ổ hà gia đại tham thuỵ?
Nhật cao do tự yểm sài môn.

 

Dịch nghĩa

Đường đá ở núi Quỷ Môn từ chân mây đi ra,
Lữ khách về nam trông thầy mà kinh hồn.
Gió đông thổi qua hàng cây vào đám ngựa đi tiễn,
Trăng tà lặn sau dãy núi, ban đêm nghe tiếng vượn hú.
Ta đang độ tuổi trung niên mà đã có vẻ già, rất ngại chuyện thù tiếp,
Dọc đường trời lạnh, nhờ hơi rượu mà ấm lòng.
Trong xóm dưới núi kia, nhà ai ham ngủ thế?
Mặt trời lên cao rồi mà cửa tre còn đóng kín.


Quỷ Môn quan thuộc khu vục ải Chi Lăng, xã Chi Lăng. Năm 1804 thời nhà Nguyễn, Nguyễn Du trên đường đi sứ sang nhà Thanh, khi qua Chi Lăng đã làm bài thơ này. Theo Việt Hoa thông sứ sử lược của Bế Lãng Ngoạn và Lê Văn Hoè, sứ bộ Việt Nam trên bước đường thiên lý sang Trung Hoa đều dừng tại Quỷ Môn quan trước khi tiến đến ải Nam Quan.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (8 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Thạch Giang

Đường qua cửa Quỷ khói mây tuôn,
Lữ khách về nam dạ chạnh buồn.
Gió thổi hàng cây chân ngựa nhẹ,
Trăng tà sườn núi tiếng viên dồn.
Dở già tiếp khách lười quen thói,
Gặp lạnh đi đường rượu uống luôn.
Mái núi nhà ai chưa mở cửa?
Mặt trời vòi vọi, ngủ còn ngon!

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trương Việt Linh

Đường qua khe Quỷ mây mờ
Về nam lữ khách lòng ngơ ngẩn buồn
Trăng tà vượn núi kêu thương
Hàng cây gió lạnh ngựa dồn bước chân
Dở già chẳng muốn cầu thân
Đường đi lạnh lẽo nên cần rượu đây
Nhà ai xóm núi ngủ say
Trời cao, cửa khép chưa lay giấc nồng

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Thảo Nguyên

Quỷ Môn đường đá toả mây tuôn
Lữ khách về Nam sợ mất hồn
Gió thổi cây cây chùn ngựa tiễn
Trăng tàn núi núi vượn kêu dồn
Trung niên già thói lười nghênh khách
Thấm lạnh trên đường rượu uống luôn
Xóm núi nhà ai ham ngủ quá
Then cài cửa đóng nắng cao vươn.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Văn Dũng Vicar

Quỷ môn hẻm đá dải mây buông
Khách bắc về nam sợ mất hồn
Cây cối gió đông run ngựa tiễn
Núi non trăng rụng vượn kêu đêm
Thói già trung tuổi người lười gặp
Mượn rượu suốt đường lạnh ấm lên
Xóm núi nhà ai ham ngủ quá
Sáng lâu còn đóng cửa phên yên.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Đinh Tú Anh

Quỷ Môn đường đá tự mây ra
Lữ khách đi về khiếp quá ta
Gió thổi hàng cây hù ngựa tiễn
Trăng sà dãy núi doạ chim ca
Trung niên ngại khách ta già, nghĩ
Trời lạnh run đường rượu ấm, hà
Trong xóm nhà ai ham ngủ thế
Mặt trời cao vót cửa cài nha.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Đường qua núi Quỷ từ mây tuôn,
Lữ khách về nam thấy đoạn hồn.
Gió thổi hàng cây vào ngựa tiễn,
Sau non trăng lặn vượn kêu buồn.
Trung niên có tuổi ngại thù tiếp,
Trời lạnh dọc đường rượu ấm luôn.
Xóm núi nhà ai ham ngủ thế?
Sáng lâu mà cửa vẫn còn buông.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Đồng Thành

Đường qua núi Quỷ mây tuôn,
Về nam lữ khách kinh hồn thấy qua.
Hàng cây gió lạnh ngựa nhà,
Sau non vượn khỉ trăng tà buồn kêu.
Trung niên tuổi ngại tiếp nhiều,
Dọc đường trời lạnh rượu đều ấm thay!
Nhà ai xóm núi ngủ say,
Trời cao mà cửa vẫn cài chưa buông.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Đào Duy Anh

Lối đá chân mây vượt Quỷ Môn,
Về nam khách bỗng muốn tiêu hồn.
Gió đông lùa ngựa cây dào dạt,
Trăng xế đầu ngàn vượn véo von.
Già trước tuổi rồi người gặp ngại,
Đường dài rét dữ rượu may còn.
Nhà ai xóm núi hãy gài cửa?
Bóng đã cao mà ngủ vẫn ngon.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
tửu tận tình do tại
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời