Thơ » Rumani » Marius Chelaru » Những ngôi làng hoang phế (2023)
Đăng bởi hongha83 vào 24/02/2023 20:15
La ţară
tălpile clopotelor se zbat între timp şi netimp
sorb ca-ntr-o beţie a fostele anotimpuri
le mîngîi ca pe nişte coapse
le ţin în palme ca pe nişte sîni care mă însoresc
încărcaţi cu toate iubirile mele date în rod
un codru trece alene pe lîngă privirile mele
miros a verde
apoi mă-nveşmântez în zbor
cînd cocorii lunecă prin ochiul meu îmbrăcat a toamnă
înlăuntrul florilor care s-au stins
satul meu mă respiră încă
în mirarea mea
palmele pămîntului mă mîngîie cînd mă întorc să-l trăiesc
cîte o zi
apoi
tristeţea pomilor pe crengile cărora şed îngeri şi poveşti uitate
e vecină cu mine
cînd oraşul mă împarte în două suflete
prin care pot plînge separat după lumile mele
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 25/02/2023 20:16
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 25/02/2023 20:18
Tiếng chuông chiều thảng thốt với thời gian
Như kẻ nghiện nhấm nháp tới từng giọt cuối
Tự tay vuốt ve thân thể mình
Vuốt ve bộ ngực trần
Như mân mê những trái cây trong mùa rụng chín…
Rừng rã rời lướt qua trước mắt
nghe mùi lá cây xanh đang thối rữa tháng ngày
Tôi ôm choàng lá lên như muốn có cánh để bay
cùng những bầy diệc, bầy cò hối hả
trong mùa đông tìm nơi tránh rét
Cùng hoa cỏ tàn úa dần với mùa thu
Làng tôi vẫn còn thoi thóp thở
Khiến tôi không khỏi ngạc nhiên
những dải đất làng dưới chân tôi
hình như vẫn còn quyến luyến
khi tôi trở về làng
chớp nhoáng mấy ngày thôi
nỗi buồn lửng lơ trên những lùm cây
giống như thiên thần kể về
những kỷ niệm chưa xa với
cô nàng hàng xóm
khi thành phố dứt chia hồn tôi thành hai mảnh
một mảnh để dành để tôi được khóc than
về ngôi làng cũ