Ngàn lá rụng bay bay theo chiều gió
Xuống mặt đường rải sỏi nằm chênh vênh
Rồi lá lại bốc cao thêm lần nữa
Như một người nghệ sĩ hoạ bức tranh

Tôi đứng đấy có ai mà chấp nhận
Mặt trầm ngâm suy nghĩ những điều gì
Màu lá úa trải thân như rỉ sét
Chỉ một mình còn lại với cành si


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)