Đăng bởi hongha83 vào 21/07/2008 18:58
N'écris pas. Je suis triste, et je voudrais m'éteindre.
les beaux étés sans toi, c'est la nuit sans flambeau.
J'ai refermé mes bras qui ne peuvent t'atteindre,
Et frapper à mon coeur, c'est frapper au tombeau.
N'écris pas !
N'écris pas. N'apprenons qu'à mourir à nous-mêmes
Ne demande qu'à Dieu... qu'à toi, si je t'aimais!
Au fond de ton absence écouter que tu m'aimes,
C'est entendre le ciel sans y monter jamais.
N'écris pas !
N'écris pas. Je te crains ; j'ai peur de ma mémoire;
Elle a gardé ta voix qui m'appelle souvent.
Ne montre pas l'eau vive à qui ne peut la boire.
Une chère écriture est un portrait vivant.
N'écris pas !
N'écris pas ces doux mots que je n'ose plus lire:
il semble que ta voix les répand sur mon coeur;
Que je les vois brûler à travers ton sourire;
Il semble qu'un baiser les empreint sur mon coeur
N'écris pas !
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 21/07/2008 18:58
Đừng viết nữa anh ơi. Em buồn không muốn sống
Mùa hè đẹp, thiếu anh như đêm tối không đèn
Đôi tay em khép lại chẳng với tới được anh
Em gõ vào tim em như gõ vào ngôi mộ
Đừng viết nữa anh ơi!
Anh đừng viết, chỉ cần biết ta đón chờ cái chết
Anh hãy hỏi trời và tự hỏi anh! Em có yêu anh?
Trong sâu thẳm vắng anh, nghe tiếng chẳng yêu em
Là nghe tiếng của trời, làm sao em tới được
Đừng viết nữa anh ơi!
Anh đừng viết. Em sợ anh, sợ về ký ức
Nhớ tiếng anh khi anh gọi tên em
Anh đừng chạm ly với kẻ mà không thể nào cạn được
Nhìn nét chữ yêu thương như thấy dáng hình anh
Đừng viết nữa anh ơi!
Anh đừng viết hai từ mà em không dám đọc
Như tiếng anh thốt lên vang vọng trái tim em
Như thấy anh cười mà chúng rực cháy bùng lên
Hình như một nụ hôn in chúng vào tim em đau khổ
Đừng viết nữa anh ơi!
Gửi bởi hảo liễu ngày 05/12/2015 20:45
Đừng viết nữa. Em buồn, mong dập tắt.
Hè không anh như đêm tối không đèn.
Tay em khép không mong gì vói tới.
Đánh động tim mình giờ như nấm mộ hoang.
Đừng viết nữa!
Đừng viết nữa. Đừng nên báo tình đôi ta sắp chết.
Đừng hỏi Trời... vì anh biết em yêu.
Từ sâu thẳm nghe tình anh lên tiếng.
Vọng trời xa cách trở đến muôn chiều.
Đừng viết nữa!
Đừng viết nữa. Em sợ anh từ ký ức.
Nó canh giữ lời anh vì hay gọi tên em.
Bởi thấy nước mà không uống được.
Có dung ảnh cuộc đời qua mỗi chữ thân quen.
Đừng viết nữa!
Đừng viết nữa. Lời ngọt ngào em không dám đọc.
Mang giọng anh đổ vào trái tim em.
Nụ cười anh dường như đang bốc cháy.
Như nụ hôn in dấu trái tim mòn.
Đừng viết nữa!...