Dưới đây là các bài dịch của Phan Giang. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Thu ca (Paul Verlaine): Bản dịch của Phan Giang

Những tiếng nức nở kéo dài
Những tiêng đàn vĩ cầm ngân mãi
Của mùa thu
Nỗi buồn phiền đơn điệu
Đau buốt trái tim tôi

Quá nghẹn ngào
Lòng tôi tê tái
Giờ đến rồi
Nhớ đến ngày xưa
Mắt tôi lệ đẫm như mưa

Và tôi ra đi
Trong mưa gió phũ phàng
Đây đó lang thang
Tựa như chiếc lá úa vàng cuối thu


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Ly biệt (Marceline Desbordes-Valmore): Bản dịch của Phan Giang

Đừng viết nữa anh ơi. Em buồn không muốn sống
Mùa hè đẹp, thiếu anh như đêm tối không đèn
Đôi tay em khép lại chẳng với tới được anh
Em gõ vào tim em như gõ vào ngôi mộ
Đừng viết nữa anh ơi!

Anh đừng viết, chỉ cần biết ta đón chờ cái chết
Anh hãy hỏi trời và tự hỏi anh! Em có yêu anh?
Trong sâu thẳm vắng anh, nghe tiếng chẳng yêu em
Là nghe tiếng của trời, làm sao em tới được
Đừng viết nữa anh ơi!

Anh đừng viết. Em sợ anh, sợ về ký ức
Nhớ tiếng anh khi anh gọi tên em
Anh đừng chạm ly với kẻ mà không thể nào cạn được
Nhìn nét chữ yêu thương như thấy dáng hình anh
Đừng viết nữa anh ơi!

Anh đừng viết hai từ mà em không dám đọc
Như tiếng anh thốt lên vang vọng trái tim em
Như thấy anh cười mà chúng rực cháy bùng lên
Hình như một nụ hôn in chúng vào tim em đau khổ
Đừng viết nữa anh ơi!

Ảnh đại diện

Hãy nói lên cho thế giới tốt đẹp hơn (Marceline Desbordes-Valmore): Bản dịch của Phan Giang

Xem truyền hình thấy bao điều thê thảm
Và trên trái đất này tràn ngập nỗi thương đau
Bạo lực nơi nơi, đói nghèo đầy rẫy
Khắp cả hành tinh và cả nơi đây

Chiến tranh
Ta không muốn...chiến tranh còn tái diễn
Để từng căn nhà luôn có mặt một người cha
Để không khí, môi trường không bao giờ ô nhiễm
Để biển khơi, rác thải phải lùi xa...

Bạo lực!
Ta phải ra tay chặn đứng
Để những thi nhân cầm bút tự do
Và tất cả mỗi người phải gắng công đọc, viết
Biết nói lên đòi quyền sống cho mình

Ta không muốn nạn nghèo khổ, điêu linh
Ta bận tâm khi trẻ em lang thang ngoài phố
Cơm no áo ấm, mong sao chúng có
Chúng đói nghèo, ta đâu được yên lòng

Hoài vọng một niềm vui khắp thế giới cộng đồng
Và hạnh phúc bao trùm lên tất cả
Nếu trẻ em tay cầm tay, vui tươi trong dạ
Thì trên khắp thế gian này, những kẻ thù sẽ là bạn cùng ta

Ảnh đại diện

Sống (Louis Faure): Bản dịch của Phan Giang

Khi quan sát thế gian với con mắt yêu thương
Ta thấy hạnh phúc ngay ở điều nhỏ nhất
Sự vật đổi thay khi ta nhìn chân thật
Hoà hợp nhân sinh với trào lộng nụ cười

Hàng ngày, tận đáy lòng, ta hưởng thụ thú vui
Một nụ hôn trao, một bàn tay hớn hở
Nụ cười đứa trẻ thơ trước bông hồng nở rộ
Ta chiều chuộng không ngừng, niềm hy vọng đáng yêu

Mỗi chúng ta đều nếm trải buồn, vui
Sau cơn mưa, vừng dương bừng rực sáng
Ai cũng có niềm vui, mọi lứa tuổi trên đời

Giữ trái tim trong trắng không gì mê hoặc nổi
Và đừng quên khi chúng ta lầm lỗi
Rằng hạnh phúc đầu tiên, hạnh phúc sống trên đời

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]