Đăng bởi Vanachi vào 01/07/2005 23:56, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 25/11/2023 08:31
城上高樓接大荒,
海天愁思正茫茫。
驚風亂颭芙蓉水,
密雨斜侵薜荔牆。
嶺樹重遮千里目,
江流曲似九廻腸。
共來百越文身地,
猶自音書滯一鄉。
Thành thượng cao lâu tiếp đại hoang,
Hải thiên sầu tứ chính mang mang.
Kinh phong loạn chiểm phù dung thuỷ,
Mật vũ tà xâm bệ lệ tường.
Lĩnh thụ trùng già thiên lý mục,
Giang lưu khúc tự cửu hồi trường.
Cộng lai Bách Việt văn thân địa,
Do tự âm thư trệ nhất hương.
Lầu cao dựng trên thành như tiếp nối miền đất bao la bát ngát,
Mối sầu cùng trời biển man mác, mênh mông.
Gió mạnh làm tơi tả rối bời những đoá sen trên mặt nước,
Những hạt mưa nghiêng nghiêng của cơn mưa rào hắt xuống bức tường trồng bệ lệ.
Cây trên núi trùng điệp che khuất tầm mắt nhìn nghìn dặm,
Sông chảy quanh co như chín khúc ruột uốn vòng.
Chúng ta cùng đến đất Bách Việt của những người vẽ mình,
Đến giờ tin tức cũng vẫn còn trễ nải ở một phương.
Trang trong tổng số 1 trang (9 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 01/07/2005 23:56
Có 1 người thích
Lầu thành vòi vọi cõi hoang lương
Trời biển ngập tràn nỗi vấn vương
Tan tác phù dung vì gió loạn
Tiêu điều bệ lệ bởi mưa cuồng
Ngút ngàn cây núi nghìn trùng khuất
Uốn lượn sông dài chín khúc thương
Đến xứ vẽ mình miền Bách Việt
Mõi mòn ngóng đợi chút tin sương
Gửi bởi cao nguyên minh ngày 04/06/2010 21:12
Thành cao nối tiếp đất bao la,
Man mác sầu dâng mặt biển xa.
Gió mạnh đùa sen theo sóng nước,
Mưa rào tràn ngập bức tường hoa.
Cây che lớp lớp xa nghìn dặm,
Chín khúc sông trôi tựa ruột già.
Cùng đến nước xâm mình Bách Việt,
Sao thư còn trễ chẳng mang qua.
Gửi bởi Nguyễn phước Hậu ngày 27/10/2012 00:10
Hoang sơ vùng đất tiếp lầu cao
Tựa biển trời buồn nổi xót đau !
Mưa nặng hạt xiên tường bệ lệ
Gió đùa sen phất mặt hồ xao.
Cây che trùng điệp ngàn xa thẩm
Sông chảy quanh co chín ruột bào.
Đất Bách Việt thân người chấm vẻ
Đây nơi thư tín chậm hàng đầu.
Gửi bởi Vanachi ngày 03/01/2014 16:18
Lầu thành tiếp nối miền xa
Nỗi buồn trời biển bao la mịt mùng
Gió cuồng gợn nước phù dung
Mưa rào tràn ngập mảnh tường rêu phong
Cây rừng che mắt xa trông
Dòng sông chín khúc chảy vòng trôi nhanh
Đến nơi Bách Việt vẽ mình
Thư ai nay vẫn vắng tanh phương trời
Gửi bởi Anh Nguyêt ngày 05/04/2015 08:00
Lầu cao tiếp đất mờ xa,
Lòng buồn, trời biển bao la mịt mờ.
Phù dung, gió thổi dật dờ,
Mưa dầy trút xuống trên bờ tường rêu.
Núi, cây, chặn chẳng thấy nhiều,
Sông quanh chín khúc tiêu điều êm xuôi.
Đến miền Bách Việt vẽ người,
Thư từ chậm trễ ở nơi nào rồi...
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 04/03/2016 08:45
Lầu thành liền với miền xa
Mối sầu trời biển bao la khôn cùng
Gió cuồng tơi tả phù dung
Mưa to lay bụi cây tường ngã nghiêng
Núi cao che khuất tầm nhìn
Dòng sông uốn lượn chín vòng trôi đâu
Đến nơi Bách Việt vẽ người
Thơ ai nơi chốn phương trời tuyệt không
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 04/03/2016 20:30
Cao ngất lầu thành liền đại mạc
Mối sầu trời biển thật khôn cùng
Tơi bời bệ lệ mưa dầm đổ
Xao xác phù dung gió thổi cuồng
Cây núi điệp trùng ngàn dặm cách
Sông dài uốn lượn chín hồi thương
Vẽ mình Bách Việt nay vừa đến
Tin tức mong chờ bặt một phương
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 10/06/2016 00:17
Lầu nối vùng đất xa bát ngát
Lòng buồn như man mác biển trời
Đầm sen gió thổi tơi bời
Tường rêu một bức mưa rơi xanh rì
Cây trên núi che đi tầm mắt
Sông quanh như chín khúc lòng này
Vẽ mình Bách Việt là đây
Thư từ chậm trễ xứ này thường xuyên.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 17/05/2020 06:05
Lầu cao thành tiếp đất bao la,
Trời biển mênh mông sầu vọng xa,
Tơi tả gió lùa sen mặt nước,
Rào rào mưa hắt bệ lệ hoa.
Điệp trùng núi thẳm che tầm mắt,
Khúc khuỷu sông quanh tựa ruột già.
Đến đất vẽ mình miền Bách Việt,
Sao giờ tin nhạn trễ chưa qua.
Vọng xuân, xuân khả liên, lĩnh thụ trùng già thiên lý mục;Vế trước xuất xứ từ bài này, vế sau nằm ở bài Thu hứng (kỳ 1) của Đỗ Phủ.
Bất quy, quy tiện đắc, cô chu nhất hệ cố viên tâm.