Thơ » Nga » Josip Utkin
Вся жизнь на маленьком возке!
Плетутся медленные дроги
По нескончаемой тоске
В закат уткнувшейся дороги.
Воловий стон и плач колес.
Но не могу людей обидеть:
Я не заметил горьких слез,
Мешающих дорогу видеть.
Нет, стиснув зубы, сжавши рот,
Назло и горю и обидам,
Они упрямо шли вперед
С таким невозмутимым видом,
Как будто, издали горя,
Еще невидимая многим,
Ждала их светлая заря,
А не закат в конце дороги.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 29/06/2018 07:34
Cả đời trên xe ngựa nhỏ
Chậm rãi lăn bánh trên đường
Mang theo nỗi buồn không dứt
Cúi đầu lăn đến hoàng hôn
Tiếng bò, bánh xe rên rỉ
Chẳng muốn làm người khác buồn
Tôi cố không rơi nước mắt
Đắng cay. Để thấy rõ đường
Không, họ cắn môi, im lặng
Nén lại đau thương, hờn tủi
Bền gan tiến về phía trước
Với vẻ bên ngoài lạnh tanh
Cứ như không hề đau khổ
Nhiều người chẳng dễ nhận ra
Tôi mong bình minh sẽ đến
Phải đâu đường phía chiều tà