Thơ » Nga » Josip Utkin
Дни склоняются и меркнут.
Лишь не меркнет боль живая,
Как солдата на поверку,
Юность громко вызывая.
Но в ответ — одно молчанье.
Только сам вздохнешь порою,
Как вздохнет однополчанин
Над могилою героя…
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 29/06/2018 07:49
Ngày đã ngả về đêm
Chỉ nỗi đau chẳng lặng
Lúc điểm danh quân lính
Gọi tên một thanh niên
Không trả lời, lặng im
Tự thở dài đau xót
Như hơi thở đồng đội
Trên nấm mộ anh hùng