Thơ » Nga » Ivan Bunin
Помню - долгий зимний вечер,
Полумрак и тишина;
Тускло льётся свет лампады,
Буря плачет у окна.
«Дорогой мой, - шепчет мама, -
Если хочешь задремать,
Чтобы бодрым и весёлым
Завтра утром быть опять, -
Позабудь, что воет вьюга,
Позабудь, что ты со мной,
Вспомни тихий шёпот леса
И полдневный летний зной;
Вспомни, как шумят берёзы,
А за лесом, у межи,
Ходят медленно и плавно
Золотые волны ржи!»
И знакомому совету
Я доверчиво внимал
И, обвеянный мечтами,
Забываться начинал.
Вместе с тихим сном сливалось
Убаюкиванье грёз -
Шёпот зреющих колосьев
И невнятный шум берёз...
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Tôi nhớ - chiều đông dài
Nhá nhem và tĩnh lặng
Đèn thờ soi nhập nhoạng
Bão tuyết khóc cửa ngoài
"Con yêu - mẹ thủ thỉ -
Nếu con muốn ngủ say
Để sớm mai lại khoẻ
Lại vui vẻ cả ngày
Hãy quên bão gào rú
Quên mẹ ở bên con
Mà nhớ rừng rủ rỉ
Và trưa hè oi nồng
Tiếng bach dương xao động
Còn sau rừng trên đồng
Sóng lúa mạch vàng rộm
Chậm chãi, rập rờn dâng"
Tôi nghe lòng tin cậy
Lời khuyên nhủ thân thương
Chìm dần vào xa ngái
Ước mơ ùa vây quanh
Cùng ngọt ngào giấc ngủ
Chiêm bao lên tiếng ru
Lúa chín bông rủ rỉ -
Bạch dương đưa mơ hồ