Thơ » Trung Quốc » Thanh » Hứa Quyền
Đăng bởi tôn tiền tử vào 12/01/2024 00:04
七月七之夕,
家家望女牛。
神仙不可見,
涼風何颼飀。
我疑天孫之巧轉近拙,
東西隔斷難飛越?
一年一度一分離,
千古銀河響幽咽。
不須乞巧向大孫,
若賜巧來愁欲絕。
君不見:
東家力田婦,
耕饁常相隨。
旦暮共苦樂,
白首不分離。
又不見:
西鄰有才女,
夫婿上玉堂。
終年不相見,
悵望悲河梁。
玉露無聲夜清悄,
盤中盼斷蛛絲繞。
不知巧思落誰家?
只恐巧多人易老。
寄語世間痴兒女,
寧為其拙毋為巧。
Thất nguyệt thất chi tịch,
Gia gia vọng Nữ Ngưu.
Thần tiên bất khả kiến,
Lương phong hà sưu lưu.
Ngã nghi thiên tôn chi xảo chuyển cận chuyết,
Đông tây cách đoạn nan phi việt?
Nhất niên nhất độ nhất phân ly,
Thiên cổ Ngân Hà hưởng u yết.
Bất tu khất xảo hướng đại tôn,
Nhược tứ xảo lai sầu dục tuyệt.
Quân bất kiến:
Đông gia lực điền phụ,
Canh diệp thường tương tuỳ.
Đán mộ cộng khổ lạc,
Bạch thủ bất phân ly.
Hựu bất kiến:
Tây lân hữu tài nữ,
Phu tế thướng ngọc đường.
Chung niên bất tương kiến,
Trướng vọng bi hà lương.
Ngọc lộ vô thanh dạ thanh tiễu,
Bàn trung phán đoạn chu ty nhiễu.
Bất tri xảo tứ lạc thuỳ gia?
Chỉ khủng xảo đa nhân dị lão.
Ký ngữ thế gian si nhi nữ,
Ninh vi kỳ chuyết vô vi xảo.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 12/01/2024 00:04
Đầu tháng bảy cái đêm mồng bảy,
Ai cũng rằng đêm ấy đêm ngâu,
Thần tiên nào chẳng thấy đâu,
Hiu hiu gió mát một bầu thoáng đưa.
Ngờ cháu giời khéo thừa hoá vụng,
Bờ đông tây một vũng khôn qua,
Mỗi năm một độ cách xa,
Tiếng còn ấm ức Ngân Hà nghìn thu.
Chớ cầu cạnh ban cho khéo ấy,
Khéo chăng là sầu đấy cũng nên,
Xóm đông vợ gã lực điền,
Đem cơm cầy ruộng theo liền trước sau.
Trải hôm sớm cùng nhau vui khổ,
Đến bạc đầu không nỡ chia tay.
Tài hoa kìa gái lầu tây,
Để chồng rong ruổi đường mây tuyệt vời.
Quanh năm chỉ khuất nhời cách mặt,
Cầu bên sông ngây ngất ngóng trông.
Đêm sương vắng ngắt lạnh lùng
Trông bàn nhện đứt mấy vòng quanh tơ,
Nào khéo ấy ai mà học được,
E khéo kia tổ rước chóng già.
Nhắn cho những ả gái khờ,
Thà rằng vụng ấy, hơn là khéo kia.