Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Hồng Thanh Quang
Đăng bởi Diệp Y Như vào 03/09/2009 08:40
Chỉ còn ta ở lại cùng đêm,
Em đã vắng, em giờ xa lắm.
Trăng giữa tháng tròn như trái cấm,
Ta một mình. Trăng có hoá môi không?
Ta một mình. Trăng có tan thành võng
Phủ quanh ta vàng tóc vô hình?
Ta một mình. Trăng - bờ vai tròn trĩnh?
Nhớ ai nào? Ta nhớ ai chăng?
Ta một mình tình tự cùng trăng
Mà vẫn thiếu, vẫn buồn, vẫn khổ.
Ta một mình. Sao ta không là gió
Dồn mây về che hết trăng đi?