Hälfte des Lebens

Mit gelben Birnen hänget
Und voll mit wilden Rosen
Das Land in den See,
Ihr holden Schwäne,
Und trunken von Küssen
Tunkt ihr das Haupt
Ins heilignüchterne Wasser.

Weh mir, wo nehm ich, wenn
Es Winter ist, die Blumen, und wo
Den Sonnenschein,
Und Schatten der Erde?
Die Mauern stehn
Sprachlos und kalt, im Winde
Klirren die Fahnen.


Bài thơ này được sáng tác cuối tháng 8-1804. Năm 1985, tên bài thơ đã được lấy tên cho bộ phim nói về mối tình u uẩn của Hölderlin. GS.TS. triết học Thái Kim Lan (dạy triết học tại Đại học tổng hợp Ludwig Maximilians, Munich, Đức) nhận định trong bài viết Thi ca từ mỹ học cảm quan...: “Nửa đời đã gây tranh cãi ban đầu trong giới phê bình vì sự khó hiểu (của hai mảnh đời trái ngược được ghép vào nhau) và hình thức phá cách tự do ngược với quan niệm thơ cổ điển, nhưng Bretano, Achim von Arnim và một số thức giả đương thời lại hưởng ứng nồng nhiệt. Vẫn là một hiện tượng thơ trong thế kỷ 19, tuy nhiên mãi đến thế kỷ 20, bài thơ mới được ca ngợi như một tuyệt tác của Hölderlin và cả nền thi ca Đức. [...] Những câu thơ rất kiệm lời, chắt chiu từng chữ… đượm vẻ duyên của bài thơ hài cú phương Đông – một hình thức lạ lẫm, phá cách trong dòng thi ca cổ điển Đức thế kỷ 19 đã gây không ít ngỡ ngàng trong giới phê bình thi ca đương thời... Bài thơ mang nặng tâm tư của người sáng tác và thể tính của thơ, bài thơ đọc lên lại nhẹ hửng như thiên nga bồng bềnh trên nước...”

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Hoàng Nguyên Chương

Lê vàng buông treo lơ lửng..
Hoa hồng hoang dại nở đầy.
Soi bóng bên mặt hồ lay.
Những con thiên nga xinh xắn.
Chạm từng nụ hôn say đắm.
Chúi đầu lặn ngụp triền miên.
Tỉnh táo trong dòng nước thiêng.

Đáng tiếc cho tôi sẽ mất!
Khi mùa đông vắng hoa tươi.
Và đâu ánh sáng mặt trời.
Và đâu bóng che cõi đất?
Những bức tường câm lặng ngắt.
Lạnh lùng trong gió chơ vơ.
Chỉ nghe khua động lá cờ.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Hoàng Nguyên Chương

Lê vàng lơ lửng trên cây.
Hoa hồng hoang dại nở đầy khắp nơi.
Một vùng chen bóng hồ soi.
Thiên nga quyến rũ say mời chạm hôn.
Chúi đầu lặn ngụp từng cơn.
Cánh chao tỉnh thức mang hồn nước thiêng.

Tiếc thay! Tôi sẽ về miền.
Mùa đông u ám hoa phiền tả tơi.
Còn đâu ánh sáng mặt trời.
Còn đâu bóng tối cõi đời mênh mang.
Lặng câm những bức tường hoang.
Lạnh trong gió rít khua vang tiếng cờ.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Thái Kim Lan

Lơ lửng lê vàng
Tràn hoa hồng dại
Đất treo sóng soải
Trên mặt hồ chênh
Thiên nga kiều mộng
Mê mải say hôn
Chúi đầu đắm đuối
Nước thánh tỉnh lành

Ôi đau xót thay
Nơi nao cho tôi
Khi mùa đông tới,
Những đoá hoa tươi?
Và nắng của trời
Và bóng trần gian?
Những bức tường đứng
Câm lời, lạnh lẽo
Trong gió phướng cờ
Rít dài tái tê

Chưa có đánh giá nào
Trả lời