Bản dịch của Trần Văn Nhĩ

Tuổi ta sáu mươi lẻ,
Bỗng sinh hai móng tay.
Thế như rồng uốn lượn,
Đẹp tựa đồi mồi bày.
Ta trẻ, mày chưa có,
Mày sinh, ta lão nay.
Ta già, riêng mày biết,
Giận chẳng sớm sinh mày.