Bản dịch của Trương Việt Linh

Đường qua khe Quỷ mây mờ
Về nam lữ khách lòng ngơ ngẩn buồn
Trăng tà vượn núi kêu thương
Hàng cây gió lạnh ngựa dồn bước chân
Dở già chẳng muốn cầu thân
Đường đi lạnh lẽo nên cần rượu đây
Nhà ai xóm núi ngủ say
Trời cao, cửa khép chưa lay giấc nồng