Bản dịch của Phạm Doanh

Sáng ra già này chải đầu xong,
Đạo sĩ Huyền Đô cũng vừa ghé.
Búi tóc, gọi con khoan mời vào,
Tay đề chướng thông xanh mới vẽ.
Bức chướng tĩnh mịch cảnh rừng thông,
Tựa hiên không biết phải vẽ không!
Ven núi nhờ hơi sương tuyết gội,
Thân uốn lồng lộn như hình rồng.
Già này trong đời thích đồ cổ,
Đứng trước say sưa nhìn chăm chú.
Vốn biết cùng ý với khách rành,
Mới hay người vẽ hết lòng tỏ.
Dưới thông ông già khăn dép giống,
Ngồi chơi y hệt ông Thương Sơn.
"Tử chi" mơ màng cất tiếng hát,
Đúng lúc buồn rầu gió nổi cơn.