Bản dịch của Phạm Doanh

Quá vui phiền tóc bạc,
Canh dài mến nến hồng.
Gặp nhau thường in ít,
Chia tay chẳng thung dung!
Những ngại sông Ngân cạn,
Chớ để chén rượu không.
Sáng mai việc đời rối,
Gạt lệ kẻ tây đông!