Bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương

Em ạ, tôi sửa soạn lên đường
Hành lý không mang theo tiền bạc.
Tôi để lại con gió lành mỗi sáng
Và tiếng chim ríu rít chào bình minh.

Tôi để lại cho em ánh trăng lấp lánh
Hoa rừng khắp thung lũng quê hương
Những bài ca của sóng biển Kaspien
Rộng vòng tay chờ sông Koisa đổ tới.

Cả những ghềnh đá nơi núi non vĩ đại
Còn mang trên mình dấu vết bão dông
Như gò má của mẹ hiền yêu dấu
In những nếp nhăn vì nước mắt đêm trường.

Tôi không mang theo suối mát quê hương
Nơi xa kia tôi không thể giữ gìn.
Ánh mặt trời sưởi ấm đôi vai em
Cùng đồng cỏ cao cao – tôi để lại.

Tôi không mang theo những gì thân thuộc,
Một phần máu thịt của hồn tôi.
Những con đường cheo leo vòng quanh núi,
Và không khí trong lành đẫm hương thơm.

Tôi để lại cho em cả mưa và nắng,
Đàn sếu bay trong xanh thắm bầu trời.
Hành lý của tôi đã nặng lắm rồi
Tôi mang theo tình yêu trong đó.