Chung một nhà chúng ta cùng sống
Chết thì cùng mộ táng ngoài đồng
Khuyên nhau kẻ lạ còn cùng
Huống chi ta đã vợ chồng kết duyên
Gã Kiểm Lâu vốn nguyên hàn sĩ
Cảnh nghèo nàn chẳng sá vợ ngoan
Cày bừa Ký Khuyết gian nan
Vợ cung kính tựa khách sang đến nhà
Đào Tiềm chẳng việc nhà phục dịch
Mọi chuyện do bà Địch lo toan
Lương Hồng không chịu làm quan
Áo quần vải, vợ Mạnh Quang cam đành
Nàng tuy không rẽ rành đọc sách
Nhưng tai đà nghe các truyện trên
Đến nay trải đã ngàn niên
Gương người xưa vẫn được truyền về sau
Làm người phải mưu cầu cuộc sống
Không thể không lo lắng tấm thân
Áo cơm là những thứ cần
Mong sao no ấm tấm thân đủ rồi
Rau đậu ăn vừa cho khỏi đói
Đâu cần chi mỹ vị cao lưong
Vải thô chống rét thông thường
Đâu cần gấm vóc với đường thêu hoa
Nhà nàng đã nghiêm gia chỉ cách
Nối nếp nhà thanh bạch mà theo
Phận ta là học trò nghèo
Mới vừa kết nghĩa sơn keo với nàng
Mong sao thanh bạch vẹn toàn
Tới già vui sống thanh nhàn bên nhau.