Bản dịch của Ngô Linh Ngọc, Ngô Văn Phú

Dưới trăng có kẻ trong lầu ngọc
Đôi tám xuân xanh vốn họ Tần
Mỗi bận gần hoa rầu rĩ mãi
Bởi thương hoa rụng lúc sang xuân