Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Trang nghiêm đền miếu thờ Tương phi,
Nước biếc bên tường xuân mới về .
Giun vẽ trên rêu đai ngọc dát,
Yến bay đám bụi bức tranh quê.
Buổi chiều thuyền cột lên chơi bến,
Thơm nhẹ cỏ tần từ bến về.
Uất hận thương ngô không kể hết,
Cho nên nước mắt thấm bờ tre.