Bản dịch của Hoàng Nguyên Chương

Cách biệt em, anh không hề than thở.
Không mất đi cảm giác lúc gần em.
Nhưng nếu mình xa cách cứ dài thêm.
Nỗi trống vắng giục lòng anh gặp gỡ.
Anh khao khát, tự hỏi mình trăn trở.
Là tình yêu hay tình bạn quen thân?

Khi xa em anh không thể hình dung.
Khuôn mặt em rối mù trong tâm trí.
Dù đôi khi trong ước mơ suy nghĩ.
Cứ bám vào theo nỗi nhớ bâng khuâng.
Thêm một lần anh tự hỏi phân vân.
Là tình yêu hay chỉ là tình bạn?

Vật vã nhiều nhưng anh không thể đoán.
Để tìm em bày tỏ nỗi buồn thương.
Khi vu vơ lạc lối giữa con đường.
Không biết được đâu là nơi giới hạn.
Và tự hỏi với hoài nghi linh cảm.
Vì lẽ gì? Tình bạn hoặc tình yêu?

Để em yên, anh hiến cạn đời mình.
Giữ im lặng dẫu phải chìm địa ngục.
Dẫu khát vọng trái tim anh bị mất.
Anh vẫn mong em trẻ khoẻ vui tươi.
Thêm một lần, anh tự hỏi không nguôi.
Là tình yêu hay chỉ là tình bạn?

Khi tay em nằm trong tay anh nắm.
Nỗi lặng thầm lấn át cả hồn anh.
Ngỡ tim mình kết thúc giấc mơ xanh.
Lại đánh thức với nhịp tim em đập.
Nỗi hoài nghi lại trở mình ray rứt.
Là tình yêu hay tình bạn quen thân?

Anh soạn bài ca cho em nỗi phân vân.
Không thích vẻ thơ báo lời tâm trạng.
Anh ngạc nhiên vì chính mình lãng đãng.
Biết làm sao tạo vần điệu ý thơ.
Để cuối cùng viết câu hỏi vu vơ.
Cảm hứng nào đây? Tình yêu hay tình bạn?