Thơ » Trung Quốc » Trung Đường » Bạch Cư Dị
Đăng bởi Vanachi vào 15/09/2007 15:22
賣炭翁,
伐薪燒炭南山中。
滿面塵灰煙火色,
兩鬢蒼蒼十指黑。
賣炭得錢何所營,
身上衣裳口中食。
可憐身上衣正單,
心憂炭賤願天寒。
夜來城上一尺雪,
曉駕炭車輾冰轍。
牛困人飢日已高,
市南門外泥中歇。
翩翩兩騎來是誰,
黃衣使者白衫兒。
手把文書口稱敕,
回車叱牛牽向北。
一車炭,千餘斤,
宮使驅將惜不得。
半匹紅紗一丈綾,
繫向牛頭充炭直。
Mại thán ông!
Phạt tân, thiêu thán Nam Sơn trung,
Mãn diện trần hôi yên hoả sắc,
Lưỡng mấn thương thương, thập chỉ hắc,
Mại thán đắc tiền hà sở doanh?
Thân thượng y thường, khẩu trung thực,
Khả liên thân thượng y chính đan.
Tâm ưu thán tiện nguyện thiên hàn.
Dạ lai thành thượng nhất xích tuyết,
Hiểu giá thán xa triển băng triệt.
Ngưu khốn, nhân cơ, nhật dĩ cao,
Thị nam môn ngoại nê trung yết.
Phiên phiên lưỡng kỵ lai thị thuỳ?
Hoàng y sứ giả bạch sam nhi.
Thủ bả văn thư, khẩu xưng: “sắc”!
Hồi xa sất ngưu khiên hướng Bắc.
Nhất xa thán, thiên dư cân,
Cung sứ khu tương tích bất đắc.
Bán thất hồng sa, nhất trượng lăng
Hệ hướng ngưu đầu sung thán trị.
Ông lão bán than!
Chặt củi, đốt thành than trong núi Chung Nam.
Mặt lấm mồ hôi và tro bụi, khói than lem luốc,
Hai mái tóc mai hoa râm, mười ngón tay đen thui.
Bán than được tiền rồi thì dùng tiền làm gì?
Mua quần áo mặc che thân, và đồ ăn đổ vào miệng.
Thương thay quần áo trên mình ông quá đơn sơ,
Trong lòng thì lo than xuống giá, cầu cho trời làm lạnh để bán được than.
Đêm qua bên ngoài thành, tuyết sa dày cả thước,
Buổi sáng đóng xe than, lăn bánh trên đường đóng băng.
Trâu mệt người đói, mặt trời lên đã cao,
Tại chợ phía cửa nam ông ngồi nghỉ mệt trên vũng bùn.
Có hai người cưỡi ngựa chạy như bay là ai vậy?
Đó là sứ giả nhà vua mặc áo vàng và lính đi theo mặc áo trắng.
Tay cầm tờ giấy, miệng hô: “Sắc chỉ nhà vua!”
Họ quay xe hò trâu kéo về hướng bắc.
Một xe đầy than nặng hơn ngàn cân,
Sứ giả cung đình lấy đi, có tiếc cũng chẳng làm gì được.
Nửa xấp lụa hồng và một trượng lụa hoa,
Buộc trên sừng trâu họ trả cho trị giá than lấy đi.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Ông bán than!
Đốt củi đốt than trong núi Nam,
Mặt mày tro bụi khói lửa ám,
Mái tóc hoa râm tay đen ngòm!
Bán than được tiền ông tính toán:
Phần sắm quần áo, phần gạo cơm.
Thương thay! Trên mình áo mỏng dính,
Lòng lo than rẻ, mong trời lạnh!
Đêm qua ngoài thành tuyết hàng thước,
Sớm đánh xe than, rãnh băng ướt,
Trâu mỏi, người đói, mặt trời cao,
Bùn lầy cửa Nam tạm nghỉ bước.
Băng băng đôi ngựa, kìa ai nhỉ?
Áo vàng, áo trắng hai quan thị.
Tay giơ giấy tờ, mồm quát: “Sắc!”
Quay xe hò trâu kéo về bắc.
Một xe than nặng hơn nghìn cân,
Người nhà vua lấy, tiếc chẳng được.
Nửa tấm lụa hồng, một trượng the,
Buộc lên sừng trâu, không lấy? Mặc!
Gửi bởi Anh Nguyêt ngày 28/12/2014 04:50
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi ngày 28/12/2014 13:46
Ông bán than!
Núi Nam đốt củi bán than qua ngày.
Mặt ông tro bụi bám đầy,
Tóc như đã bạc, móng tay đen xì.
Bán than tiền để làm gì?
- Trên thân manh áo, miệng thì miếng cơm.
Thương thay, thân tấm áo đơn,
Lo than giá rẻ, lạnh hơn vẫn cầu.
Ngoài thành, đêm tuyết tan đâu,
Xe than, sớm đã bắt đầu bánh lăn.
Trâu đừ, người đói, đường băng,
Cửa nam chợ, nghỉ dẫu rằng bùn nhơ.
Ngựa đâu chạy đến bất ngờ,
Áo vàng áo trắng, bây giờ mới hay:
Sứ ngừng hô lớn: ‘‘Sắc đây’’,
Xe đành quay lại hướng ngay bắc thành.
Ngàn cân than phải nạp nhanh,
Sứ vua đã quyết, chối đành được sao.
The hồng nửa tấm sứ trao,
Cột đầu trâu để thay vào tiền mua!...
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 24/03/2016 07:34
Ông lão bán than!
Chặt củi đốt than trong núi Nam
Mồ hôi tro bụi khói lem
Hoa râm mái tóc, đen xì hai tay
Bán than được tiền xài chi vậy?
Đồ ăn, quần áo mặc che thân
Thương thay tơi tả áo quần
Lo than xuống giá, cầu thần người mua
Đêm ngoài thành tuyết sa cả thước
Sáng đóng xe, băng trượt lên đường
Người vật đói, trời hừng đông
Phía nam cửa chợ, nghỉ trong vũng bùn
Hai kỵ mã chạy vung, ai đó?
Họ chính là sứ giả nhà vua
Hô: “Sắc chỉ!”, họ phân bua
Quay xe hướng bắc, họ lùa trâu đi
Một xe than hơn ngàn cân nặng
Sứ lấy đi tiếc cũng cho qua
Chút lụa hồng, chút lụa hoa
Sừng trâu buộc lại, gọi là mua than!
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 20/04/2016 13:41
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Trương Việt Linh ngày 23/09/2018 14:35
Lão bán than!
Chặt củi đốt than trong núi nam
Đầy mặt bụi tro lem luốc lọ
Tóc râm mười ngón sạm đen lòm
Bán than lấy tiền ông mua chi?
-Áo mặc che thân cơm nuôi bụng.
Thương thay phong phanh áo trên thân
Chỉ lo than rẻ ,mong trời lạnh
Ngoài thành đêm qua đường tuyết đầy
Sớm đánh xe than băng phủ dày
Trâu đói người mệt tạm dừng bước
Ngoài cửa chợ nam nắng chói thay.
Vụt đôi ngựa tới là ai đó
Áo vàng áo trắng cặp sứ giả
Cầm giấy miệng quát sắc vua đây
Đánh xe quay về phía bắc ngay
Xe than nặng đến dư nghìn cân
Sứ vua lấy đi lòng chẳng ưng
Nửa tấm lụa đào một trượng lĩnh
Thay tiền đem buộc trước đôi sừng