Trong sa mạc khô cằn xơ xác
Trên một vùng đất bỏng cháy nung
Như một tên lính canh hung ác
Antra trơ trọi giữa mênh mông

Trời đất giữa đồng hoang khô khát
Đẻ nó ra trong một bữa giận hờn
Ban cho nó cành lá xanh chết chóc
Và truyền cho nhựa độc khắp mình

Nhựa độc thấm ứa tràn qua vỏ
Dưới nắng trưa giàn giụa chảy ròng
Và chiều xuống nhón hòn đông đặc
Bám trên thân từng lớp nhựa trong

Chim chóc chẳng dám nghiêng cánh tới
Hùm beo thôi bén mảng đến gần -
Chỉ có từng cơn ghé vội
Và bay đi mang chất độc theo cùng

Và nếu đám mây đen trôi dạt
Vấy nước mưa biến thành chất độc
Nhỏ từ cành xuống cát bỏng như hun

Nhưng một kẻ uy quyền đưa mắt
Bắt một người tới gốc antra:
Thì người nọ tuân theo tức khắc
Sáng hôm sau mang nhựa độc trở về

Mang về chất nhựa trong chết chóc
Lẫn cành cây lá phủ héo quăn
Trên vầng trán xanh xao tái nhợt
Mồ hôi tuôn như lạch nước giá băng

Về tới nơi sức tàn ngã phục
Xuống thảm gai dưới mái vương đình
Kẻ nô lệ nghèo hèn chết gục
Ngay dưới chân chúa tể uy quyền

Còn tên chúa lấy ra chất độc
Tẩm mũi tên trăm phát trúng trăm
Đem chết chóc tha hồ gieo rắc
Qua biên thùy sang khắp lân bang