Bản dịch của Phạm Doanh

Ta sợ vợ con cười,
Ra vào than nghèo khổ.
Tình khách, sang huyện bên,
Lòng thơ nhớ bạn cũ.
Mé đông, sông vòng quanh,
Núi Tây, tuyết trắng xoá.
Mang bệnh cứ mê văn,
Dạt dào hứng nghểnh cổ.