Ngày Chiến thắng dịu dàng, đầy sương phủ,
Khi bình minh toả ánh hồng rạng rỡ,
Mùa xuân muộn mằn, như goá phụ ân cần,
Nấn ná bên mồ người chiến sĩ vô danh.
Nàng thận trọng quỳ, và nhẹ nhàng chậm rãi,
Thổi vào búp non, vuốt ve nhành cỏ mới
Nhẹ tiễn bướm xinh rời khỏi đôi vai,
Và bồ công anh đầu vụ chải thật tơi.