Trên cầu Pont Neuf tôi đã gặp
Khúc hát ấy từ đâu bay tới đây
Từ con thuyền khẳm thả neo vội
Hay từ cửa hầm metro Samaritaine

Trên cầu Pont Neuf tôi đã gặp
Không chó không gậy không bảng
Hãy cứu độ những kẻ vô vọng
Trước đám đông đang dạt ra xa

Trên cầu Pont Neuf tôi đã gặp
Cái hình ảnh cũ của chính tôi
Lúc chỉ có mắt để than khóc
Lúc chỉ có miệng để rủa nguyền

Trên cầu Pont Neuf tôi đã gặp
Cái hình dáng đáng thương hại đó
Kẻ hành khất đang bị độc chiếm
Bởi nỗi khổ của chính mình thôi

Trên cầu Pont Neuf tôi đã gặp
Khói hôm nay tựa như hôm xưa
Khi tôi là kẻ ở bìa rừng
Khi tôi là kẻ trong bình minh

Trên cầu Pont Neuf tôi đã gặp
Cái giả vờ khi mới sinh ra
Đứa trẻ là tôi luôn hãi sợ
Cái bóng ma của buổi thiếu thời

Trên cầu Pont Neuf tôi đã gặp
Hai mươi năm đế quốc dối gian
Không gian của kẻ vô cùng khổ
Đứa trẻ ấy chỉ toàn mộng ảo

Trên cầu Pont Neuf tôi đã gặp
Gã thanh niên với vòng tay rỗng
Với đôi môi đã bị gió táp
Thốt ra những lời lẽ ngất ngây

Trên cầu Pont Neuf tôi đã gặp
Kẻ du ca trên trời trong tim
Trán tinh khiết sở thích lạ đời
Tiếng kêu đen của đoàn tàu kéo

Trên cầu Pont Neuf tôi đã gặp
Con bạc đã thiêu đốt linh hồn
Như cánh chim câu lạc lõng giữa
Những tháp chuông của Notre-Dame

Trên cầu Pont Neuf tôi đã gặp
Cái hồn ma tôi đang khởi sự
Thành phố ửng vàng ở thượng lưu
Bản tình ca lịm tắt cuối dòng

Trên cầu Pont Neuf tôi đã gặp
Đứa trẻ đáng thương tựa như tôi
Trên dòng Seine đã chỉ tôi xem
Ở nơi xa những đốm mặt trời

Trên cầu Pont Neuf tôi đã gặp
Kẻ kia nữa chính tôi cải dạng
Và trong ánh ngày đang phai tàn
Đã thầm thì lời chào Đồng Chí

Trên cầu Pont Neuf tôi đã gặp
Chiếc bóng tôi dốt nát cả tin
Và tôi đã đứng đấy rất lâu
Trong khi chính bóng mình lui gót

Trên cầu Pont Neuf tôi đã gặp
Ngồi trên sự mỏi mòn của đá
Khúc ca mà tôi đã thì thào
Giấc mơ đã từng là ánh sáng

Kẻ mù kẻ mù ta gặp gỡ
Đang bước với cái nhìn goá bụa
Ôi quá khứ ta buồn bã bước đi
Trên cầu Pont Neuf