Bản dịch của Ngô Văn Phú

Đường Tam Ba tít tắp
Muôn dặm, mình xa xôi
Đêm núi, tuyết phơi trắng
Đuốc tàn, đất khách chong
Xa dần người ruột thịt
Thân thiết với gia đồng
Trôi dạt há cam chịu
Ngày mai, tuổi mới mừng

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]