Bản dịch của Ngô Văn Phú

Bút văn lặng lẽ gác Ty Luân,
Thời khắc dài theo gác trống, chuông.
Chiều xuống một mình, ai kết bạn,
Hoa tường vi với khách văn chương.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]