Bản dịch của Bùi Hạnh Cẩn

Người đang sống là những người tranh đấu
Là người nồng nhiệt, tâm hồn chứa chan hoài bão
Là người vượt lên đỉnh cao số phận cheo leo
Là người trầm tư, mê theo mục đích cao siêu
Trong tầm nhìn suốt đêm ngày hiện rõ
Lao động thánh thần hay tình yêu cao cả
Là kẻ tiên tri vái lạy thuyền thần
Là giới cần lao, bậc lão trượng, người thợ, gã chăn
Những người tốt bụng, sống cuộc đời đầy ý nghĩa
Lạy Chúa! Thực đáng thương cho những ai không thế
Vì cõi hư vô
Man mác buồn phiền làm cho họ say sưa
Vì nặng nề nhất là tồn tại mà không sống
Lay lắt kéo dài, lang thang vô dụng
Tăm tối não nề
Của tồn tại chẳng tư duy
...
Sao chẳng chút yêu thương! Lẽo đẽo theo con đường đau khổ
Không mơ cho tương lai, không chịu tang quá khứ
Sao! Bước lên mà không rõ đi đâu
Nhạo báng Ngọc hoàng, không tin tưởng Chúa nhiệm màu
Xem thường tinh tú, hoa thơm, người đẹp
Không tìm tâm hồn, luôn thèm xác thịt
Gắng sức hoài công vì cứu cánh hư vinh
Không ngưỡng vọng cao xanh, trời, quên lãng bao người đã hy sinh
Không, ta không thuộc loại người như vậy
Ta trốn, ta kinh những đường mòn chán ngấy
Đầy lũ quyền uy, hãnh tiến, cùng lũ luồn cúi nhớp nhơ
Hỡi nhung nhúc mọt sâu giữa chốn thành đô
Bọn giả trá, hôi tanh, tim giá băng, nòi thoái hoá
Ta không muốn là linh hồn giữa bọn người nhớp nhúa
Mà chỉ mong làm cây thắm giữa rừng xanh

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]