Mé nước, cây đa sắc biếc lồng,
Bâng khuâng đi hết quãng đường đồng.
Bụi hồng mắt khách mười năm mỏi,
Nay mới buông tầm ngắm núi sông.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]