Quanh co một dải muối vây thành,
Đường hẻm về nam ấy Bố Chinh.
Cổ quái lòng dân coi đáng sợ,
Líu lo tiếng nói đoán khôn rành.
Xóm làng sinh sống duy chài lưới;
Nhà cửa quê mùa thay nứa tranh.
Gần gũi kinh kỳ, Tam Phụ ấy,
Nâng dần chất phác đến văn minh.